"...... Ta vẫn không hiểu." Sau một lúc lâu, Hình Chiến đi đến bên cửa sổ, ánh mắt rơi trên mũi giày: "Ngày đó sư huynh ra chiêu cực kỳ hung ác, muội còn tưởng rằng mình sắp chết."
Đặt tên kiếm là Vọng Giới cũng vì hy vọng một ngày nào đó có thể nhận được câu trả lời của hắn.
Hình Giới chỉ cười, không nói năng gì.
Nàng xoa cánh tay, ngước mắt lên lần nữa. Người trước mặt có nụ cười ấm áp, cũng có thủ đoạn nham hiểm, cho đến giờ nàng vẫn không thể hiểu hắn. Nếu Tư Yến cho người ta cảm giác như mưa bão thất thường thì Hình Giới lại như đám sương mù không thể nắm bắt.
...... Thôi. Nghĩ đến Tư Yến, nàng bỗng cảm thấy cho dù cả đời này không thể lý giải được Hình Giới thì cũng chẳng sao.
Nàng lấy ra ngọc bài được Tư Nhậm Hành đưa cho trước đó, đặt lên mặt bàn: "Vật về với chủ."
"Sư muội không hỏi sao? Về tỷ thí, ngọc bài, còn có vì sao ta lại ở đây." Hình Giới không chạm vào khối ngọc bài kia mà đứng lên vỗ nhẹ vạt áo, tư thế chuẩn bị sẵn sàng rời đi.
Hình Chiến lắc đầu: "Thân là thuộc hạ thì chỉ nên quan tâm đến chủ nhân, từ bỏ vinh nhục của bản thân, từ bỏ nghi ngờ để vững lòng. Chủ nhân là trời đất, chúng ta sống chỉ vì chủ nhân."
Đây là quy tắc thứ hai của phái Bích Loan. Nghe nàng lặp lại từng chữ không vấp tí nào, lúc này Hình Giới không thể cười nổi nữa.
"Hình Chiến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-chien/3323795/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.