Khi nhìn vào đôi mắt óng ánh nước của Hồng Anh, Tư Yến nhanh chóng nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu.
Đôi mắt của Hình Chiến còn lâu mới chứa đựng mấy suy nghĩ phức tạp như vậy, người phụ nữ này sao có thể so sánh với nàng.
Khác nhau một trời một vực, giống ở đâu ra.
"Bản thân là Thái Tử lại không chăm lo việc nước, cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, nếu chỉ thế thôi thì không nói, ngươi còn nhiều lần trốn học, không chịu chăm chỉ nghe học cũng không phải chuyện lớn gì." Ngay khi mở mắt ra lần nữa, trong mắt Tư Yến tràn đầy sự ghét bỏ: "Thế nhưng ánh mắt lại cực kém, tương lai chỉ sợ còn không thể tuyển chọn ra người có đức có tài, vậy thì làm sao duy trì quốc lực cường thịnh cho được?"
"Không biết nhìn người là đại kỵ đối với một bậc đế vương, phạt ngươi đóng cửa hối lỗi hai tuần, về đọc lại sách đến vương một lần nữa cho ta."
Giọng điệu của hắn vô cùng nhẹ nhàng, nhưng cảm giác áp bức lại rất kinh người. Tư Nhậm Hành sợ đến mức hai chân mềm nhũn, suýt nữa thì quỳ xuống, mà Hồng Anh không dám ngước mắt lên, móng tay được sơn màu đỏ chỉ có thể nắm chặt lấy tà váy.
"Tránh ra." Tư Yến lên tiếng.
Khuôn mặt Hồng Anh trắng bệnh, run rẩy dịch sang một bên.
Tư Yến vừa muốn nhấc chân rời đi lại nghe Tư Nhậm Hành dùng giọng điệu uất ức nói: "Vậy quà sinh nhật kia... Hoàng thúc nhận hay không nhận ạ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-chien/3323782/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.