Ái Lâm rất ghét ai nhìn thấy yếu điểm của mình, mà vừa rồi hẳn đã bị nhìn thấu như thể pháo hoa kia, không biết vô tình hay cố ý nhưng khẳng định sẽ không tha. Mà người con gái đứng trước mặt anh có điểm vô tư, cử chỉ coi thường người trước mặt. Cô cho rằng người đàn ông trước mặt là một lợi thế lớn, dù cho sự việc không thành nhưng vẫn chưa thua.
Suy nghĩ con người ảnh hưởng rất nhiều từ những thứ xung quanh, tạo ra một sự xung đột nhỏ trong nội tâm, rồi dần trưởng thành ở tiềm thức của mình. Tính cách cũng thay đổi từ đó, họ gặp phải tình huống bất khả thi, họ sẽ ra sự thay đổi, lựa chọn hòa nhập.
Nhưng Ái Lâm lại ở một sắc thái khác. Người mới gặp nhìn qua sẽ thấy độ ăn chơi phóng khoáng, nét mặt mỹ lệ mỉm cười, loại công tử bột trẻ trâu ngu muội, người thực hiểu rõ sẽ thấy người này có bệnh thần kinh, nếu tâm trạng vui anh không khác nào một người bạn đang nói chuyện phiếm, nhưng chỉ cần xấu đi thì ngay cả người đứng kề bên cạnh cũng có thể cảm nhận được sát ý nồng đậm, mà không dám thở ra, tựa như muốn thành không khí.
Chuyện này phải kể đến trong nguyên tác khi mà Ái Vỹ mất, tâm trạng của Ái Lâm xấu kinh khủng khiếp, trong nhà ngay anh cũng không thể giấu đi nổi gương mặt thất sắc và khí tức nặng nề của mình. Đây cũng là lần đầu tiên anh đối diện với cha mẹ với chính bản thân mình một mảnh tĩnh lặng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-anh-cua-trai-tim/2105632/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.