Thực tế chuyến đi thăm quan này trùng đúng ngày sinh nhật Ái Vỹ, nhưng không phải không có thời gian, bởi chỉ có nửa ngày nhưng căn bản vốn không có chuyện đó.
Tuy nhiên đó là vấn đề của ngày mai, việc trước tiên bây giờ vẫn là phải xử lý người tác giả kia đã, hắn cảm thấy mình suy nghĩ chuyện kia quá nhiều rồi. Hắn ngồi trên một chiếc taxi đến trường với tốc độ vừa đủ nhanh để tới, trên đường đi cũng bàn bạc lại với hệ thống.
Đối với hắn, điểm sợ nhất chính là cô ta lấy mất lá thư đó, lá thư chứa cổ phần mà Hắc Chính tìm được.
Nói tới chuyện này, hắn mới để ý dường như Hắc Chính cũng có phần phiền muộn vô cùng, bên tập đoàn dường như có kẻ ăn cắp thông tin mật. Xảy ra sự việc này là không hề nhỏ, không tìm ra được kẻ ăn cắp, coi như mất trắng. Người không muốn nhờ vả bên Ái gia, nếu nhờ cậy chắc chắn lại bị lôi vào chuyện đính hôn với Ái Vỹ. Chuyện này, quả thực khó khăn, đây quả thực là một tình tiết lớn, không thể sai xót, hệ thống cũng đã nhắc nhở và hắn cũng nghĩ vậy.
Gần tới nơi, hắn nhanh tay lấy tiền ra trả, sau đó xe vừa dừng hắn đã lao nhanh ra khỏi xe, cổng trường đã đóng nhưng cũng có lối vào bí mật xuyên vào trường. Hắn được hệ thống dẫn đường nên cũng không có khó khăn mấy. Tuy nhiên, không phải không có vấn đề, hắn đã được cảnh báo là Vi Tuyết cũng đến, nhưng người đến cùng cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-anh-cua-trai-tim/2105621/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.