Lâm Dục Thư thu dọn qua loa liền đến công ty, ngoài quầng thâm mắt ra thì không có dấu vết nào khiến kẻ khác có thể nghi ngờ y vừa bị “chà đạp” cả đêm. Nhưng nếu ai có tâm quan sát, sẽ phát hiện tổng giám đốc Lâm ngày thường mạnh mẽ lanh lẹ nhưng hôm nay tốc độ bước đi bỗng nhiên chậm như là bật mode slow motion.
Kẻ tội đồ gần giữa trưa mới đến làm, có lẽ như vậy cũng không đủ để gạt đi nỗi lo của Thiệu Quang Kiệt nhưng ít ra sẽ không khiến những đồng nghiệp khác hoài nghi.
Hai giờ chiều, Lâm Dục Thư đúng giờ đi vào phòng họp nhỏ, tham gia “cuộc họp quan trọng” trong miệng Thiệu Quang Kiệt.
Nội dung chính đã được thư ký của Thiệu Chấn Đông gửi đến y qua email, nói là muốn thảo luận đường hướng phát triển tương lai của công ty. Mãi đến khi ngồi xuống bàn, Lâm Dục Thư mới phát hiện không khí trong phòng họp có chút vi diệu.
“Đầu tiên,” chờ mọi người tới đông đủ, chủ tịch Thiệu Chấn Đông phát biểu nói, “Xin chúc mừng Phó chủ tịch đòi lại được phần đất đã mất đi.”
Dám thêm chữ “Phó” ngay trước mặt Thiệu Chấn Húc thì cũng chỉ có mình Thiệu Chấn Đông. Đám người theo phe Thiệu Chấn Đông phối hợp vỗ tay, khiến vẻ mặt Thiệu Chấn Húc càng thêm khó coi.
“Tiếp theo là về những miếng đất này,” Thiệu Chấn Đông dừng một chút, lại tiếp tục nói, “Nếu tiếp tục để đó làm tài sản thế chấp vay vốn, tôi cho rằng lãng phí, không biết Phó chủ tịch thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-phanh-dia/2855700/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.