Lâm Dục Thư mới về đến văn phòng của mình, mười mấy đồng nghiệp đã hưng phấn vây y lại.
“Nghe nói sếp Thiệu bay ghế, là thật sao?”
“Vậy tiếp theo sếp Thiệu sẽ được chuyển sang đơn vị nào?”
“Vậy là thời cuộc thay đổi rồi sao?”
“Cụ Thiệu còn chưa đi đâu, cụ ấy không lên tiếng sao?”
Nếu là hồi xưa Chu Hiền còn ở đây, bọn họ đã chẳng dám bàn tán như vậy. Lâm Dục Thư cũng không tiện nói nhiều, chỉ bỏ lại một câu “Cứ chờ thông báo đi”, rồi chui vào phòng mình.
Các đồng sự tiu nghỉu về vị trí, chỉ có Chiêm Đình đi theo y, đóng lại cửa phòng, ngập ngừng nói: “Bên bí thư có người đang đồn là…”
Lâm Dục Thư thoáng căng thẳng: “Cái gì?”
“Cậu với sếp Tống……”
Quả nhiên vẫn bị truyền ra ngoài.
Lâm Dục Thư đã dự đoán vô số lần những gì sẽ xảy ra trong cuộc họp hội đồng quản trị, chỉ không ngờ tới Thiệu Quang Kiệt sẽ phun ra chuyện này.
Y đè nén bất an trong lòng, nhàn nhạt nói: “Không thể nào.”
“Vậy thì tốt.” Chiêm Đình gật đầu, “Tôi đi kêu bọn họ bớt đồn bậy.”
Ở đây đại đa số mọi người đều lớn tuổi hơn y, kể cả Chiêm Đình. Bọn họ rất nhiều người đã kết hôn sinh con, sinh hoạt như người bình thường. Lâm Dục Thư cũng không chắc họ có thể chấp nhận dị loại hay không…
Tiếng điện thoại rung cắt ngang dòng suy nghĩ của y. Vừa tách ra, Tống Khải Minh đã gọi tới. Hắn thích nhắn WeChat, nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-phanh-dia/2855669/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.