Lâm Dục Thư thu lại di động: “Không nói nữa, muốn nói gì thì tìm anh tôi mà nói.”
“Vậy em thấy sao?”
Lâm Dục Thư không trả lời, ôm Ốc Ốc lên, bỏ lại một câu “Hôm nay anh ngủ bên này”, sau đó liền đi khỏi nhà mình.
Thật ra Tống Khải Minh đã đủ thẳng thắn thành khẩn, nhưng Lâm Dục Thư vẫn cứ sinh ra tâm lý phản nghịch.
Trước khi ngủ, y nằm trên giường Tống Khải Minh nhìn lên trần nhà, cố gắng bình tĩnh lại mà cân nhắc chuyện thu mua. Nhưng y vẫn không cách nào giữ mình khách quan được.
Bạn trai y sao lại thâm hiểm như vậy chứ?
Thật là không để cho người ta an tâm nổi!
Di động đột nhiên rung. Tống Khải Minh nhắn tới.
Tống Khải Minh: selfie.jpg
Tống Khải Minh: Bảo bối, anh lạnh quá
Lâm Dục Thư dịch tới gần Ốc Ốc, chụp một bức ảnh y ôm Ốc Ốc ngủ, nhắn đi.
Lâm Dục Thư: tôi không lạnh chút nào
Di động đột nhiên điên cuồng rung rung rung.
Tống Khải Minh: con chó láo lếu này sao dám leo lên giường!
Tống Khải Minh: Đó là địa bàn của tao!
Tống Khải Minh: Sao em lại như vậy chứ Lâm Dục Thư!
Lâm Dục Thư bật chế độ yên lặng, rốt cuộc xung quanh yên tĩnh hẳn.
Nhưng chưa đầy một phút sau, bên ngoài liền vang lên tiếng khoá cửa tít tít mở. Trong ổ chăn lại có thêm một con chó bự.
“Em không thể đối xử với anh như vậy.” Tống Khải Minh ôm eo y, “Có câu thẳng thắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-phanh-dia/2855635/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.