Du thuyền đang lướt trên biển rộng mênh mông, cửa sổ khoang thuyền không đóng, gió biển thổi vào, đúng là thoải mái.
Diệp Ngữ Thần cùng Vũ Tu ngồi ở một góc khoang thuyền, mặc dù hai người đều đeo khẩu trang màu đen, cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình, nhưng những vị khách khác vẫn liên tục quay đầu nhìn về phía bọn họ.
Nếu như không có Vũ Tu, Diệp Ngữ Thần không đến mức nhận được nhiều sự chú ý như vậy, nhưng nghĩ đến sau này sự chú ý sẽ chỉ nhiều hơn, anh cũng chỉ có thể sớm thích ứng ánh mắt của người khác nên không sắp xếp du thuyền khác đến đón bọn họ.
"Anh không sao chứ?" Vũ Tu nắm tay Diệp Ngữ Thần, nhéo nhéo lòng bàn tay anh.
"Không sao đâu." Diệp Ngữ Thần nắm tay Vũ Tu, hai người đan mười ngón tay vào nhau.
Trọng lượng của giải Oscar dù sao cũng khác, chỉ cần được lọt vào danh sách đề cử cũng tương đương với việc giành được giải Kim Lan.
Cơ hội như vậy trong cuộc đời khả năng sẽ không có lần thứ hai, Diệp Ngữ Thần thật sự rất khó thuyết phục bản thân không đi cũng không sao.
Con người chính là kỳ lạ như vậy, khi không muốn đi liền nghĩ theo hướng xấu. Một khi đã muốn đi, thì lại bắt đầu nghĩ theo hướng tốt, Diệp Ngữ Thần là người được đề cử, mà không phải là đi ké Vũ Tu, như vậy sẽ không có ai cảm thấy anh không xứng với Vũ Tu nữa?
Nhưng mặc dù như vậy, Diệp Ngữ Thần cũng do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-mo-neo/3353335/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.