Diệp Ngữ Thần thật sự không đứng dậy nổi, hai chân dùng sức, thắt lưng liền liền vô cùng đau đớn.
Nhưng dường như Vũ Tu cũng không có ý để cho anh tự mình đứng lên, một tay vòng sau lưng anh, một tay ôm lấy chân anh cong lên, bế anh lên.
Chỗ trầy xước da vẫn còn đau nhức, nhưng Diệp Ngữ Thần cũng không để ý nữa, sau khi Vũ Tu bế anh đến ghế sô pha trong phòng khách, hai tay anh chống ở phía sau, giảm bớt gánh nặng ở thắt lưng: "Anh không cầm điện thoại, em giúp anh gọi Triển Dương trở về đi."
Vũ Tu đang định đi tìm hộp thuốc liền nhíu mày nói: "Gọi anh ta làm gì?"
Diệp Ngữ Thần nói: "Cậu ấy là chuyên gia vật lý trị liệu của anh."
-
Túi vật lý trị liệu trên giường massage vẫn còn ấm, Triển Dương đỡ Diệp Ngữ Thần nằm xuống, dùng ngón cái ấn thắt lưng anh, mà hắn ấn đến đâu thì câu trả lời của anh đều là 'Đau'.
Vũ Tu đứng ở bên giường, có chút choáng váng: "Eo anh nghiêm trọng như vậy sao?"
Vừa rồi ở dưới tầng, Diệp Ngữ Thần nói ngắn gọn chuyện mình bị bệnh thắt lưng, mà Vũ Tu hiển nhiên còn chưa tiêu hóa hết.
"Còn tốt." Anh không muốn Vũ Tu đối xử với mình như người bệnh, "Mấy năm nay, cơn đau đã giảm bớt."
"Nhưng bây giờ lại nghiêm trọng rồi." Triển Dương vẻ mặt phức tạp liếc nhìn Vũ Tu, sau đó lại nói với Diệp Ngữ Thần, "Thầy Diệp, sao anh lại làm mình thành như thế này?"
Bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-mo-neo/3353331/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.