"Cắt!"
Giọng nói của đạo diễn Trần vang lên trên trường quay, cắt ngang Kỷ Lộ đang nhảy múa.
Ánh mắt trống rỗng của Vũ Tu bỗng chốc tập trung, chỉ thấy đạo diễn Trần đang cầm loa lớn tiếng gọi hắn: "Tiểu Vũ, cậu nhìn đi đâu đấy? Bây giờ, cậu là đang trốn sau cửa sổ nhìn trộm Trần Huy luyện múa, không bảo cậu ngây người được chứ?"
Biết mình không nên phân tâm, Vũ Tu hơi lúng túng, mím môi: "Xin lỗi, quay lại đi ạ."
"Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi một lát đi." Đạo diễn Trần nói: "Các cậu qua đây cho tôi."
Bộ phim đã chính thức bấm máy được ba ngày, nhưng hai nhân vật chính vẫn chưa tiến vào trạng thái. Không đề cập đến bầu không khí mập mờ, cảm giác của hai người giống như là người lạ mới quen nhau không được bao lâu...giống như hai người ngoài đời vậy.
"Tiểu Kỷ thì thôi, cậu ấy không có nhiều kinh nghiệm đóng phim." Đạo diễn Trần đau đầu nhìn Vũ Tu, "Cháu có chuyện gì vậy?"
Vấn đề của Vũ Tu lớn hơn Kỷ Lộ, hắn diễn Trương Tuấn là người động tâm trước, nhưng ánh mắt hắn nhìn Kỷ Lộ lại không có chút cảm xúc nào, giống như so với Bồ Tát trong miếu còn thanh tâm quả dục hơn.
Hắn cũng không tiện nói ra nguyên nhân mất tập trung, chỉ có thể tạm thời tìm cớ: "Nắm bắt tâm lý nhân vật không được tốt ạ."
"Tôi biết, các cậu đều không quen đối tượng thích là con trai." Đạo diễn Trần nói, "Thật sự không được thì các cậu coi đối phương là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-mo-neo/3352844/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.