🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Không bằng ngày mai em trở về đi."



Diệp Ngữ Thần cụp mắt xuống, uống một ngụm cháo tôm tươi trong bát với vẻ mặt bình tĩnh. Đầu tôm rất to, dì lại rạch một đường trên lưng con tôm, trông có vẻ thịt tôm càng đầy đặn hơn.



Cuộc sống tốt đẹp như vậy, tại sao nhất định phải hao tâm tổn trí trên người Vũ Tu cơ chứ?



"Vậy show kia em không đi nữa." Vũ Tu nói.



"Tùy em."



Có lẽ là nhìn ra được Diệp Ngữ Thần không có ý nói giỡn, Vũ Tu khẽ cười, nói: "Vậy anh cứ để em bị đói đi."



Diệp Ngữ Thần nhấc mí mắt lên liếc Vũ Tu một cái, rất hài lòng với câu trả lời này.



Con người chính là không thể quá nuông chiều, nếu không sẽ chỉ càng ngày càng được voi đòi tiên.



"Đợi lát nữa ăn xong chúng ta làm gì?" Vũ Tu vừa húp cháo vừa hỏi.



"Dù sao thì cũng không phải là làm tình."



"Khụ khụ." Vũ Tu không kịp đề phòng bị nghẹn, kéo khăn giấy lau khóe miệng, "Em cũng không có đói khát như vậy."



Diệp Ngữ Thần dường như đã tìm được cách tốt nhất để trị Vũ Tu, từ thế bị động thành chủ động nói: "Biết em bị bỏ đói tám năm rồi."



"Anh quan tâm em như vậy sao?" Giọng Vũ Tu cũng không có kinh ngạc, "Còn biết mấy năm nay bên cạnh em không có người."



"Anh quan tâm em hơn em tưởng tượng." Diệp Ngữ Thần nói.



Thật ra, Diệp Ngữ Thần đã học được mánh khóe này từ trên người Vũ Tu, tuyệt chiêu chân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-mo-neo/3343694/chuong-28.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.