Giang Khác Chi chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ còn nhớ người đàn ông kia khi ở Pháp, anh chỉ gặp mặt anh ta vài lần, nhưng khi nhìn thấy gương mặt trong tấm ảnh kia, Giang Khác Chi đã nhận ra ngay lập tức, tên anh ta là Carson.
Giang Khác Chi thậm chí còn nhớ rõ giọng nói của Chung Hi khi gọi tên của anh ta, rất êm tai.
Thời gian nhìn thấy bức ảnh, Giang Khác Chi đang lái xe, Hồ Thành đang ngồi ở ghế phụ sắp sếp lại tài liệu.
Bởi vì là cuối tuần, kẹt xe nghiêm trọng. Khi đang chờ đèn đỏ, chuông điện thoại vang lên, là âm thanh nhận được email mới. Giang Khác Chi hiện tại lại thấy âm thành này thật phiền phức, nhưng anh như trước không khống chế được tay của mình.
Nhìn hai người trong ảnh, Giang Khác Chi chưa bao giờ chán ghét cái trí nhớ dai như đỉa này của mình.
Có những bức ảnh được chụp từ tối hôm qua, còn có những bức ảnh chụp từ sáng nay.
Kì thực, bộ ảnh không có gì đặc biệt, thế nhưng sự thân thiết và gần gũi của hai người trong ảnh đã được bắt trọn.
Anh đặt điện thoại xuống không nói lời nào, đèn xanh bật sáng, anh lái xe đi về trước. Hết lần này đến lần khác có xe gần đó bóp còi vượt lên trước, Giang Khác Chi rốt cục nhịn không được chửi bậy.
“Mẹ nó!”
Đây là lần đầu tiên Hồ Thành nghe thấy mắng người. Cậu ấy dùng ánh mắt tò mò nhìn sang Giang Khác Chi cả người đều toát ra khí lạnh muốn đông chết người bên cạnh.
“Hiện tại có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641710/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.