Hiện thức so với Chung Hi tưởng tượng có chút khác biệt, cô bởi vì tìm chỗ đậu xe trong hầm trung tâm mua sắm mà mất nửa tiếng đồng hồ. Lần này cuối cùng cô cũng cầm điện thoại gọi cho Giang Khác Chi, nói rằng vài phút nữa cô sẽ lên, Giang Khác Chi trầm mặc một hồi, mở miệng lần nữa rất bình tĩnh nói:
“Được.”
Khi Chung Hi đi tháng máy tới tầng bốn, từ xa đã nhìn thấy bóng lưng Giang Khác Chi đang đứng ở cửa soát vé quay lưng về hướng cô, cô nhanh chóng chạy đến và khoác lấy cánh tay anh.
Hai người bước đến phòng VIP, Chung Hi có rất nhiều điều muốn nói với Giang Khác Chi. Vốn tưởng trên đường đi có thể trò chuyện với anh vài câu, nhưng không biết có phải đèn trong rạp phim quá mờ hay không, cô cảm thấy gương mặt Giang Khác Chi có phần lạnh lùng hơn, nhìn không dễ tiếp cận, mong muốn được trò chuyện cùng anh lập tức bị dập tắt trong nháy mắt.
Hay là đợi tới buổi tối đi, khi cả hai ở cùng nhau nói cũng không muộn.
Sau khi vào rạp chiếu phim, Giang Khác Chi đã mua sáu hàng, lúc bước lên cầu thang, anh cẩn thận kéo lấy cánh tay Chung Hi.
“Cẩn thận bậc thang.” Anh nói.
Chung Hi nghĩ rằng nơi đó có gì kỳ quái, nhưng tất cả dường như rất bình thường, vì vậy “Ừ” một tiếng.
Chung Hi không phải là người sống theo cảm tính, hầu như cô chưa bao giờ rơi nước mắt vì chuyện gì khi lớn lên, nhưng khi đọc tiểu thuyết hay chương trình truyền hình, cô dễ rơi nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641707/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.