Hôm nay là buổi hoàng hôn thứ hai kể từ khi Chung Hi về nước.
Cô mặc bộ đồ ngủ ngồi trên ghế sofa, lướt Weixin trong vô thức. Trong mấy ngày cô nghỉ dưỡng thì trợ lý của cô là Lư Thiến sẽ dùng máy tính ghi lại những cuộc họp, cũng như trả lời một số mail cơ bản thay cô.
Chung Hi về nước ngay đêm hôm đó liền liên lạc với Lư Thiến. Sau khi cô xem vài đoạn nhật kí trò chuyện xong cuối cùng thì cũng hiểu rõ vì sao mấy người Chủ tịch Dương bọn họ lại không biết cô và Giang Khác Chi xảy ra chuyện.
“Bé Chung à mọi việc vẫn ổn chứ?”
“Cảm ơn Chủ tịch Dương, mọi việc vẫn tốt.”
Giọng điệu vô cùng nghiêm túc, không giống phong cách của Chung Hi chút nào.
Đúng là ông nói gà bà nói vịt, Chung Hi muốn cười chết đi được.
Mọi người ở công ty hai ngày nay đều biết Chung Hi đang nghỉ phép. Thử thăm dò mà bị người ta mặt lạnh từ chối một lần rồi cũng không còn mặt mũi hỏi lần thứ hai.
Victor vẫn liên lục liếm từ cằm lên mặt cô, Chung Hi nằm yên bất động để mặc nó liếm.
Mãi cho đến khi đầu lưỡi của nó sắp chạm đến đôi môi cô thì Chung Hi mới kéo nó từ bả vai của mình lại ôm.
“Chị thơm không? Liếm mười phút rồi còn gì.” Cô đặt nó vào lòng mà hỏi.
Victor là một giống chó nhỏ nhắn năng động, là quà tự thưởng cho bản thân khi về nước của Chung Hi.
Bà ngoại cô thích những động vật bé nhỏ nên mỗi lần cô đi đâu xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641678/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.