Sáng sớm ngày thứ hai, Chung Hi vẫn còn mơ màng trong mộng đẹp thì cảm thấy có thứ gì đó cứ chạm vào mặt cô.
Cô xoay đầu vùi mặt vào trong gối lẩm bẩm: “Anh làm gì vậy?”
Giang Khác Chi dịu dàng nhìn cô, khẽ khàng vén vài cọng tóc vương trên má cô ra sau.
“Chẳng phải hôm qua em bảo tôi khi nào chạy bộ thì gọi em à?”
Chung Hi nhíu mày tỏ vẻ khó chịu: “Lời phụ nữ nói lúc trên giường sao có thể coi là thật được chứ? Tôi không muốn đi đâu!”
Giang Khác Chi thu tay lại, nhìn cô một lúc lâu miệng nhoẻn cười trầm giọng nói: “Nhóc lừa gạt.”
Chung Hi nghe cũng giả bộ như không nghe, tất nhiên sẽ chả thèm phản ứng lại.
Anh đứng dậy, chỉnh lại góc phải tấm chăn bị cô đá ra rồi đắp lên người cô.
“Vậy tôi đi đây.” Anh nói.
Chung Hi kêu lên một tiếng sau đó không phản ứng gì thêm với anh nữa.
Nhưng thực tế khi nguồn nhiệt ấm áp bên cạnh vừa rời đi, không lâu sau đó cô cũng tỉnh ngủ luôn.
Đang ngủ ngon lành thì bị làm cho tỉnh giấc khiến cô có chút cáu kỉnh, ngồi trên giường mười phút làm sao cũng không thể ngủ lại được, cuối cùng thì cũng lết xác dậy.
Thời tiết trở nên càng ngày càng lạnh rồi, cô mặc áo dài tay vào xong cầm lấy áo vest của Giang Khác Chi khoác lên bên ngoài luôn.
Sau khi vệ sinh cá nhân, Chung Hi mang dép vào rồi đi xuống du thuyền.
Hiện giờ thuyền chỉ cách bờ có mười mét, đi qua cũng chẳng sao, kế bên là phà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641676/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.