Giang Khác Chi tưởng rằng thuyền sắp lật, đôi tay đã theo bản năng nhanh chóng ôm lấy cơ thể Chung Hi, cảm giác cả cơ thể bị mất kiểm soát khiến tay anh vẫn đang run run.
Không biết qua bao lâu, Chung Hi nằm trong ngực anh lầu bầu nói.
“Anh định để tôi buồn chết ở đây à?” Cô đẩy đẩy người anh ra.
Giang Khác Chi bấy giờ mới buông tay ra.
Chung Hi đứng dậy, nhìn hai mắt anh còn hơi mơ màng, hình như còn chưa tỉnh táo lắm, thế nên cô thuận tay cởi bao cao su xuống buộc lại.
Chung Hi nhìn thoáng qua phía dưới, lại sờ vùng bụng rắn chắc của Giang Khác Chi, nhiệt độ cơ thể anh rất cao.
“Không biết bao giờ thánh tăng mới mang thai con của ta đây.”
Giang Khác Chi nghe vậy đầu tiên cảm thấy sửng sốt, sau khuôn mặt tối đen xuống, một lời khó nói hết nhìn cô: “Chung Hi, rốt cuộc em…”
Chung Hi bị bộ dáng như vậy của anh chọc cười, cũng không định cùng anh tranh cãi ầm ĩ.
“Làm sao? Anh chưa từng xem à, đàn ông mà uống nước ở Nữ nhi quốc sẽ mang thai, tôi chỉ là kính nghiệp thôi.”
Giang Khác Chi nhắm mắt lại, anh không tranh chấp được gì cô mà.
“Tôi thật là…Cũng lười nói chuyện với em.”
Chung Hi dựa vào trên ngực anh, bên tai anh nhẹ nhàng hỏi: “Người thánh khiết thanh thuần như anh chắc chưa đọc truyện người lớn bao giờ nhở?”
Giang Khác Chi ấn đầu cô vào trong lồng ngực mình: “Nói chuyện bình thường đi, đừng cứ giả ma giả quỷ như vậy.”
Chung Hi nghe thấy bên tai vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641674/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.