Chung Hi nhìn khuôn mặt tuấn tú ngày càng áp sát với mặt mình theo bản năng muốn né sang một bên.
Cô đối với mấy hành vi trao đổi nước miếng này không thích chút nào, nhưng không biết vì sao bây giờ cô lại không tránh.
Chung Hi nghĩ, chỉ là do bị đột kích quá bất ngờ thôi.
Giang Khác Chi cũng không trực tiếp hôn lên môi cô, lúc chỉ cách đôi môi mềm mại kia có hai ba centimet anh đã dừng lại. Chung Hi thậm chí còn thể cảm nhận được lông mi anh cọ vào da thịt mình ngứa ngứa. Cô chớp chớp mắt nhìn anh, ngay lập tức hai môi chạm nhau.
Trong hai giây ngắn ngủi, Giang Khác Chi chỉ chạm nhẹ lên môi cô một cái rồi tách ra.
Chung Hi bỗng mở mắt, Giang Khác Chi chỉ trầm mặc chăm chú nhìn cô.
Côn thịt cương cứng vẫn ở trong hoa huyệt không hề di chuyển. Hơi thở hai người vẫn đang quấn lấy nhau khó tách rời.
Chung Hi an tĩnh nhìn chằm chằm anh: “Vừa rồi anh làm cái gì vậy?”
Lúc cô nói chuyện hơi thở cứ phả lên mặt Giang Khác Chi như vậy. Anh chỉ im lặng vài giây, tưởng như linh hồn như bay ra khỏi thân xác luôn vậy.
“Làm sao mà…” Anh hỏi một đằng trả lời một nẻo, nhìn môi cô nói: “Chỗ này của em lúc nào cũng nhiều lời như vậy.”
Âm thanh trầm thấp của anh như hòa vào đêm tối thanh vắng, Chung Hi nháy mắt cũng bị lời nói của anh dời sang chủ đề khác.
“Miệng không dùng để nói thì còn trưng để làm gì?” Cô cãi lại.
Vừa nói xong mấy lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641669/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.