Giang Khác Chi người cao chân dài, Chung Hi được anh ôm ngồi ở trên đùi anh, cả người dựa vào lòng anh, bộ ngực phập phồng.
Đợi đến khi cô gần như bình thường trở lại, cô ở trong lòng anh ngẩng đầu lên, vừa nhìn đã thấy thứ trong suốt óng ánh trên môi Giang Khác Chi, đó chính là nước của cô.
Giờ đây anh ôm cô trong lòng mà mặt mũi vẫn lạnh tanh. Nhưng điều này chỉ càng kích thích sự ham muốn phá bỏ sự bình tĩnh giả tạo này của anh thôi.
Chung Hi thở hổn hển dơ tay lên, ngón trỏ sờ lên môi Giang Khác Chi.
Cô sờ trên bề mặt môi, “Anh xem đi, không khô nữa rồi.”
Giang Khác Chi cúi xuống chăm chú nhìn cô.
Ánh mắt của anh nhìn Chung Hi vô cùng nóng bỏng, nó khiến cô hơi mất tự nhiên.
Cô không nhìn nữa nhưng tay vẫn vẽ vòng tròn trên môi anh, lẩm bẩm.
“Con người anh thật không biết điều, khi anh sờ lên miệng tôi, tôi luôn ngậm ngón tay của anh đấy.”
Cô oán trách như vậy rồi cố tình chọc nhẹ ngón trỏ vào trong miệng Giang Khác Chi.
Giang Khác Chi cứ nhìn cô không chớp mắt như thế, một lúc sau, anh khẽ cắn vào móng tay cô.
Thật nhẹ, thậm chí Chung Hi chẳng kịp phản ứng gì, Giang Khác Chi duỗi tay tóm lấy bàn tay vẫn đang làm loạn của cô, nắm nó trong tay mình.
“Được rồi.” Anh trầm giọng nói.
Chung Hi hoàn toàn không ngờ được rằng Giang Khác Chi có thể làm ra hành động như vậy, nhìn anh ngơ ngác.
“Anh cắn tôi.” Chung Hi nhìn anh.
Giang Khác Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641665/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.