Sau khi ăn sáng, Chung Hi và Giang Khác Chi mỗi người ở trong khu vực thoải mái của riêng mình, không làm phiền nhau, cứ thế cho tới gần một giờ mới bắt đầu chuẩn bị bữa trưa.
Dù sao thì cũng không có việc gì quan trọng, mấy giờ ăn cơm cũng chẳng vấn đề gì.
Hai người phân công nhiệm vụ, Giang Khác Chi để Chung Hi đi nhặt ít cành cây khô về, anh đi bắt cá.
Kết quả là đợi đến khi Chung Hi nhặt một bó trở về, xa xa đã nhìn thấy tay áo của Giang Khác Chi xắn lên rồi, nhưng tay chưa hề thò xuống nước.
Cái tên đàn ông vô dụng, Chung Hi thở dài một hơi.
Cô cầm một vài cành cây bước qua.
“Anh tránh ra cho tôi, sự lịch thiệp của anh đối với cá mà nói chỉ là một loại lăng trì, anh đi xuống một cách tao nhã như thế thì trước khi đội cứu hộ đến chúng ta cũng chẳng thể ăn được bọn chúng đâu!” Cô liếc Giang Khác Chi bằng ánh mắt khinh thường, biểu thị anh đừng có cản đường.
Giang Khác Chi nhếch môi lùi ra, liền nhìn thấy cô đâm cành cây trên tay vào bụng con cá một cách nhanh chóng và chính xác…
Cứ như vậy, Chung Hi bắt được tổng cộng hai con cá to và ba con cá nhỏ.
Nếu như cô biết rằng Giang Khác Chi vì sức khỏe đường ruột mà khăng khăng muốn hấp cá, cô không biết bản thân mình có còn nỗ lực như thế hay không.
–
Buổi trưa hôm nay, Chung Hi đã ăn ba con cá, cô tuyệt đối không thể ngờ rằng trên du thuyền của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641652/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.