Chương trước
Chương sau
Một phút sau, Giang Khác Chi gỡ bàn tay che mắt mình xuống, không hề nhìn cô.
“Cô thắng, giờ thì xuống khỏi người tôi đi.” Giọng nói nghe có vẻ rất tỉnh táo.
Đây là điều mà Chung Hi không ngờ tới, cô nghĩ rằng Giang Khác Chi sẽ suy sụp hoặc thẹn quá hóa giận.
Nhưng mà điều này cũng không quan trọng, Chung Hi đùa dai chỉ lên trên bụng mình, nói có thâm ý: “Trên đây toàn là con cháu của anh, anh phải chịu trách nhiệm dọn dẹp nó.”
Nói xong, cô ngoan ngoãn xuống khỏi người anh, ung dung từ tốn ngồi trên bờ cát.
Giang Khác Chi không tìm thấy quần áo để thay, chỉ thấy mỗi cái áo sơ mi trắng mà Chung Hi đã mặc sau lưng, khỏi cần nghĩ cũng biết là cô giấu đi rồi.
Nhưng anh không định hỏi, muốn biết được câu trả lời từ cô ắt phải đổi lại cái gì đó.
Hai tay Chung Hi chống ra sau, hơi ngẩng mặt thoải mái cảm nhận ánh nắng mặt trời.
“Nhanh lên nào, nếu không thì bụng tôi sẽ ngứa đó.” Cô nũng nịu giục anh.
Nhưng Giang Khác Chi vẫn lạnh nhạt nhìn cô, một lúc, cuối cùng anh thỏa hiệp, cầm cái áo sơ mi trắng ướt sũng nước biển, hướng đến chỗ bụng cô.
Ánh mắt anh dính chặt lên nơi đó.
Tinh dịch bị lau đi rất nhanh, Chung Hi không ngờ rằng anh cũng chẳng nhăn mặt lấy một lần, đúng là kì lạ.
“Trên ngực chỗ này cũng có mấy giọt.” Chung Hi nheo mắt, miệng chỉ huy loạn xạ.
Giang Khác Chi cố ý nhìn lướt qua đó, căn bản là không có gì hết.
“Được rồi.” Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lau dọn này, anh định đi tắm qua một chút, vừa rồi lúc bắn ra, cũng bị dây mấy giọt lên người, còn có chất lỏng trong suốt dính dính trên bắp đùi không phải là tinh dịch kia nữa…
Giang Khác Chi nhìn vào chằm chằm vào chỗ kia mà dại cả người, như thể muốn nhìn thủng chỗ đó luôn.
Chung Hi giật lại quần áo của anh ném sang một bên, rồi cười tủm tỉm dính sát cạnh anh.
“Đây là trách nhiệm của tôi, vừa rồi lúc anh thở dốc và bắn ra quá đẹp trai, nên tôi không nhịn được ướt một chút, tôi không cố ý đâu nha.
Cô vừa nói vừa tạt nước lên trên đùi anh.
Dâm dịch theo dòng nước trong vắt từ từ chảy xuống dưới, thấm xuống cát.
Giang Khác Chi cứng đờ tại chỗ, không có phản ứng gì tùy cô xoay vần.
Chung Hi thấy bộ dạng anh thế này thú vị cực kỳ, lúc đầu định cứ thế tha cho cho anh, nhưng lại không nhịn được, thừa lúc anh xao lãng, vịn hai tay lên cơ bụng thít chặt một lần nữa , ngồi trở lại lên đùi anh.
“Xuống đi.” Giang Khác Chi nói.
Chung Hi không để ý trả lời: “Không muốn, lúc nào anh cũng nói hai từ này, không chán à?”
Giang Khác Chi lạnh lùng nhìn cô.
Chung Hi cười nói: “Đừng trừng tôi, tôi chỉ muốn nói cho anh biết, anh là lần đầu nên mới không hiểu được những luật bất thành văn khi làm tình, mà vừa rồi mới chỉ có anh thoải mái còn tôi vẫn lửng lơ giữa trời, đây là hành động rất không quân tử đấy nhé.”
Giang Khác Chi nhìn cô trầm mặc.
“Hiểu không? Làm loại chuyện này phải biết có qua có lại mới được, nếu không thì anh đang chiếm tiện nghi của tôi rồi.” Chung Hi tỏ vẻ điềm đạm đáng thương.
Lời cô nói toàn là ngụy biện, Giang Khác Chi lại cứ thế nghe cô nói, sự việc vừa phát sinh đã đủ khiến lý trí còn sót lại của anh sụp đổ, bây giờ chỉ có thể vớt vát chút mặt mũi.
“Tôi không làm.”
“Anh không phải sợ, tôi sẽ từ từ thôi, sẽ không để tiểu Giang tổng vào thật.” Cô dỗ anh như dỗ trẻ con, cảm thấy mình chẳng khác gì một f*ckgirl xấu xa cả.
Trống rỗng, Giang Khác Chi cảm thấy vô cùng trống rỗng, anh không biết nên làm gì mới có thể hoàn toàn thoát khỏi người phụ nữ trước mắt này, anh vừa cao trào dưới tay cô.
Lần này, Chung Hi cũng không đợi Giang Khác Chi trả lời rõ ràng, cô coi như anh đã ngầm đồng ý.
Cô vừa quan sát vẻ mặt anh, vừa nắm chặt gậy thịt, lúc đầu còn tưởng phải kích thích một chút nữa thì gậy thịt vừa bắn mới cứng tiếp được. Không ngờ rằng tay Chung Hi vừa mới chạm vào nó, nó đã cứng lên trong nháy mắt… Hai tay Chung Hi nắm chặt thân gậy, dịch người về phía trước, cho đến khi khe tiểu huyệt áp sát dọc theo thân gậy.
Giang Khác Chi biết mình nên ngăn cản Chung Hi, anh hẳn phải đẩy mạnh cô ấy ra, nhưng cơ thể anh đã cứng ngắc rồi, từng dòng suy nghĩ hỗn loạn làm đầu óc anh rối bời.
Túi tinh hoàn của Giang Khác Chi nặng trĩu, cô ma sát âm vật phía trên bao tinh hoàn, một tay cô nhanh chóng ôm bên hông Giang Khác Chi, tay còn lại lên xuống cọ xát thân gậy.
Chung Hi không nghĩ làm thế này sẽ thoải mái như vậy, có thể do đôi khi gân xanh trên thân gậy của Giang Khác Chi cọ vào âm đế đang sưng khiến Chung Hi không nhịn được ngẩng đầu rên thành tiếng.
Dâm dịch đã sớm thấm ướt thân gậy, Chung Hi vuốt ve đến thoải mái mười phần, ngực cô lên xuống theo từng động tác, nhấp nhô trong không khí.
“Tư thế này thật thoải mái, a sướng quá!”
Chung Hi biết nhìn mình lúc này chắc chắn rất đói khát và dâm đãng, nhưng cô không có cách nào kiềm chế nổi, cô điểu khiển thắt lưng để cặp mông không ngừng nhấp nhô lên xuống, muốn khiến gậy thịt mang cho mình nhiều kích thích nhất.
Động tác cô càng lúc càng nhanh, còn Giang Khác Chi ngồi bất động từ đầu đến cuối, cây gậy của anh theo cử động lên xuống của cô càng phình lớn, anh cảm thấy như thể máu huyết toàn thân trên dưới tụ lại nơi đó.
Chung Hi bị dục vọng thao túng, còn anh thì sao? Có khác gì cô không? Thì ra đối mặt với dục vọng, anh chẳng là cái gì.
Chung Hi đang cưỡi trên gậy thịt của anh, chuyện này không nên xảy ra, Giang Khác Chi hẳn nên rời mắt, mặt Chung Hi đỏ bừng, môi cô hé mở vì sướng, miệng ê a vài âm, tiếng rên rỉ ngày càng lớn, tựa như tiếng thút thít, gần như phủ lên tiếng sóng biển, tưởng như thống khổ lại vô cùng vui sướng, tưởng như không đủ nhưng lại vô cùng thỏa mãn, côn thịt của anh tựa món đồ chơi tốt nhất trên thế giới này.
Mà Chung Hi sắp bị dương vật của Giang Khác Chi làm cho hoa mắt chóng mặt, cô tăng tốc độ ma sát âm đế, ham muốn khoái cảm tới càng thêm mãnh liệt.
Giang Khác Chi mở mắt, nhưng không muốn nhìn đôi môi đỏ tươi kia lần nữa.
Anh cắn răng, bỏ qua cảm giác trống rỗng của mình, cố kìm nén xúc động muốn bắn tinh lần nữa. Sắp kết thúc rồi, đến khi hết thời gian chắc chắn cô sẽ phát chán mà thôi.
Chợt, cô cảm thấy mình đến rồi, ngâm nga khe khẽ trong miệng, đột nhiên khom lưng, mạnh mẽ cầm gậy thịt cũng đang cương cứng sắp bắn ra dán sát vào môi âm hộ đang run run như một cánh bướm liên tục hé mở.
Giang Khác Chi nắm chặt hai tay thành quyền, cơ thể anh lại run rẩy, anh nhìn thấy chất lỏng trong suốt bắn ra từ phía dưới Chung Hi, mắt trợn tròn.
Một lúc sau, Chung Hi tỉnh lại từ khoái cảm cao trào, hàng mi khẽ run run, mắt mở to, thoáng chạm mắt với Giang Khác Chi.
Giang Khác Chi dùng một loại ánh mắt siêu kỳ quái nhìn cô.
Chung Hi phun nước, chỉ dựa vào việc cưỡi gậy thịt của anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.