"Tách" tiếng búng tay vang lên cắt đứt phút thất thần của Lâm Dục Thư.
Cậu thầm kêu một tiếng "Thôi xong", vội vàng ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt như cười như không của Tống Khải Minh.
"Đẹp không?" Tống Khải Minh hỏi.
Đây không phải là lần đầu tiên quê độ trước mặt hắn, Lâm Dục Thư thực sự có cảm giác đã quen với điều đó.
Cậu hơi hất cằm, che giấu chột dạ: "Tôi tìm anh có việc."
—— Chỉ cần mình không xấu hổ, xấu hổ chính là người khác.
Có lẽ không nhận được phản ứng như mong đợi, Tống Khải Minh đột nhiên hơi mất hứng, xoay người đi ở phía trước: "Vào đi."
Dép lê nhà mình đặt ở cửa trước nhà Tống Khải Minh, Lâm Dục Thư thoải mái mang vào, đi theo phía sau hắn: "Anh xem tin tức chưa?"
"Tin tức gì?" Tống Khải Minh tiếp tục đi về phía phòng ngủ.
"Tin tức Thiệu Hòa Húc sắp ly hôn." Lâm Dục Thư bám sát Tống Khải Minh. "Đừng nói với tôi anh còn chưa biết."
Tống Khải Minh đi vào phòng ngủ, thong thả nhặt cái áo ngắn tay ném ở cuối giường lên: "Nghe nói chú hai có một đứa con riêng."
Dáng người khiến người ta phân tâm bị che khuất, Lâm Dục Thư cuối cùng cũng không cần phải chú ý đến ánh mắt của mình nữa: "Anh biết đây không phải trọng điểm mà."
Làm sao có chuyện Tống Khải Minh không biết trước giá cổ phiếu sẽ sụt giảm, nhưng hắn lại tránh nhắc đến, thay vào đó quan tâm đến những lời đàm tiếu về gia đình Thiệu Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-an-khop/2644292/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.