Lâm Dục Thư vịn ghế sofa và lùi lại, nhưng không thể thoát khỏi sự giam cầm của Tống Khải Minh.
Lồng ngực cường tráng ngay trước mắt, cậu nhíu mày nhìn Tống Khải Minh, cố nén kích động muốn chạm vào: "Buông tôi ra."
"Sau này còn nói cậu là người của Thiệu Quang Kiệt." Tống Khải Minh vẫn ôm lưng Lâm Dục Thư: "Tôi sẽ tức giận."
Lâm Dục Thư không thể tin nổi, tại sao người này lại có ham muốn chiếm hữu với đối tác làm ăn như vậy?
Có vẻ như hắn thật sự rất ghét Thiệu Quang Kiệt và không muốn mình bị lép vế một chút nào.
"Tôi biết rồi." Lâm Dục Thư gỡ lực trên tay ra, bình tĩnh hòa nhã nói: "Vậy chúng ta thỏa thuận điều thứ tư."
"Thứ tư?" - Tống Khải Minh nhíu mày.
"Thứ tư, không được chạm vào tôi." Lâm Dục Thư đẩy vai Tống Khải Minh. "Buông tay ra."
"Thật ra tôi khá tò mò." Tống Khải Minh hơi nghiêng đầu, tay vẫn không nhúc nhích: "Nếu tôi vi phạm thỏa thuận, cậu sẽ thế nào?"
Lâm Dục Thư không kịp phản ứng: "Cái gì?"
"Ví dụ như tôi sờ cậu." Cánh tay vòng sau lưng Lâm Dục Thư cuối cùng cũng cam lòng rời đi, nhưng lại đi xuống mông cậu: "Như vầy nè, cậu sẽ làm thế nào?"
Mông, cánh mông bị bàn tay to bao lấy, Lâm Dục Thư sửng sốt, người này đang làm cái gì vậy?
"Tôi thấy cậu cũng không tức giận." Tống Khải Minh nháy mắt, tay dùng sức bóp.
Lâm Dục Thư lúc này mới phản ứng lại, một cơn lửa giận xông lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-an-khop/2644284/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.