🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Một thỏi vàng, hai thỏi vàng, ba thỏi vàng..."



"Mười bốn thỏi vàng, mười lăm thỏi vàng, mười sáu thỏi vàng..."



"... Đếm tới bao nhiêu rồi nhỉ?"



Trong két sắt chỉ có 29 thỏi vàng nhưng Lâm Dục Thư ngẩn người đếm cả đêm cũng chưa xong.



Cậu giống như một người cãi nhau không lại, đêm về nằm nhớ, càng nghĩ càng cay.



Tống Khải Minh cảm ơn cậu, cậu trả lời không cần, đây là đạo lý đối đãi thông thường của người Trung Quốc với nhau mà, không phải sao?



Sao đến lượt cậu cám ơn, hắn lại ngang nhiên đòi quà đáp lễ chứ?



Mấu chốt là lúc ấy cậu còn chưa kịp phản ứng, cảm thấy tặng quà cảm ơn là lẽ đương nhiên, không phải nên bình đẳng với nhau sao?



Ngay cả đầu tư thất bại cũng không khiến Lâm Dục Thư ảo não như vậy, từ nhỏ đến lớn, cậu chưa từng nếm qua loại phiền muộn này.



Sáng hôm sau, Lâm Dục Thư đi thang máy đến tầng làm việc của quản lý cấp cao, mặc dù tinh thần và diện mạo của cậu hoàn toàn không nhìn ra dấu vết thức đêm, nhưng khi cô nàng lễ tân chào buổi sáng, cậu lạnh lùng lướt qua không hề đáp lại.



"Nguy rồi, mọi người có thấy phản ứng của quản lý Lâm không?"



Cô nàng lễ tân nhỏ giọng bàn tán.



"Không phải đầu tư thua lỗ chứ?"



"Chắc chắn là nghiêm trọng hơn thua lỗ. Quản lý Lâm có bao giờ nghiêm túc đến vậy đâu?"



"Tôi nghĩ sắp có chuyện lớn xảy ra!"



"Mau bán cổ phiếu đi, giá cổ phiếu công

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-an-khop/2644268/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.