Từ sau khi Vũ Tu bị phong sát, Lâm Dục Thư đã lâu không nhìn thấy y.
Mặc dù y cố ý che mặt chỉ lộ ra một đôi mắt nhưng là một diễn viên với điều kiện ưu tú bẩm sinh, tỉ lệ dáng người thon dài vừa nhìn đã biết không phải người bình thường.
Khoảng hơn 1m8 mấy, người khác đứng bên cạnh Lamborghini thì cảm giác xe cao 1m2 cũng không thấp, nhưng Vũ Tu vừa đứng bên thì dường như chân cũng đã dài vượt quá nóc xe.
"Y tìm anh đại." Có người nhỏ giọng bàn tán, tò mò nhìn về phía phòng pit.
Vũ Tu có lẽ đã nhận được tín hiệu chỉ đường, lúc này định theo tầm mắt mọi người đi về phía trước, nhưng Lâm Dục Thư tiến lên một bước, chặn đường đi của y.
"Anh tìm Tống Khải Minh có chuyện gì?" Lâm Dục Thư hỏi.
Chiều cao của cậu xấp xỉ 1m78, thấp hơn Vũ Tu nửa cái đầu, nhưng nơi này là sân nhà cậu, khí thế không hề rơi vào thế hạ phong.
"Cậu là bạn cậu ta?" Vũ Tu rũ mắt xuống đánh giá Lâm Dục Thư, giọng điệu không hề khách khí: "Dẫn tôi đi tìm cậu ta."
Lâm Dục Thư đứng không nhúc nhích: "Có chuyện gì anh có thể nói với tôi."
"Cậu?" Vũ Tu nhướng mày, trong mắt hiện lên vẻ mất kiên nhẫn: "Cậu là ai?"
Nếu như Lâm Dục Thư đoán không sai, có lẽ Vũ Tu muốn nói chính là: "Mi là cây củ cải nào?"
"Không cần quan tâm tôi là ai." Lâm Dục Thư cũng không giận, nhàn nhã nói: "Dù sao tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-an-khop/2644254/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.