Trong tủ đồ của Lâm Dục Thư chủ yếu là trang phục trang trọng, nếu phải tham dự tiệc tối liên tục trong vòng một tháng, cậu có thể mặc ba mươi bộ trong trùng bộ nào.
Nhưng bây giờ khi phải chọn quần áo để đi hẹn hò, cậu thật sự đau đầu.
Sau một hồi lục lọi, phòng thay đồ đã biến thành hiện trường thảm họa. May mắn là cậu vẫn tìm thấy áo hoodie và quần jeans từ thời đi học, kết hợp với giày thể thao và áo khoác gió, có cảm giác như cậu đang trở lại thời sinh viên.
Nhưng nhìn bản thân xa lạ trong gương, Lâm Dục Thư cảm thấy hơi không quen. Cuối cùng vẫn đi đến phòng thay đồ của Tống Khải Minh, tiện tay cầm mũ bóng chày Red Bull đội lên, lúc này mới thấy thoải mái hơn nhiều.
Lại nhìn Tống Khải Minh, nửa người trên là áo lông ngắn tay, nửa người dưới là quần chín tấc phối hợp với bốt Martin, trông vẫn tùy hứng như thường lệ.
"Hôm nay chúng ta đi đâu?" Lâm Dục Thư thắt dây an toàn trên ghế phụ của chiếc GTR, hỏi: "Có đi xem phim không?"
"Em muốn xem phim?" Tống Khải Minh hỏi ngược lại.
"Em sao cũng được." Lâm Dục Thư nói xong lại bổ sung thêm: "Chỉ cần là nơi ít người."
Trong rạp tối đen như mực, ngay cả khi nhiều người cũng không ai để ý đến bọn họ.
Hoặc đi xem triển lãm nghệ thuật, viện bảo tàng cũng không tệ, mọi người sẽ im lặng xem triển lãm và không quan tâm đến hai người.
"Yên tâm." Tống Khải Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-an-khop/2644242/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.