Cũng may, nước trong ao tắm vẫn luôn được lưu thông, bằng không, với cái quyết định hồ đồ này của Giang Hiểu Hàn, đêm nay Nhan Thanh coi như làm không công một hồi.
Tuyết rơi một đêm, trong sân, một cành hồng mai không chịu nổi gánh nặng, gắng gượng quơ quơ trong gió một chốc, cuối cùng vẫn gãy xuống, tội nghiệp nằm trên mặt đất, trong khoảnh khắc đã bị tuyết vùi lấp.
Đó là một cây mai nhỏ, tuyết tích nhiều một chút là gãy cành, sương tích thành băng trên cây cũng thi nhau đập xuống đất, phát ra tiếng vỡ nát ghê răng.
Nhan Thanh bị những tiếng động này đánh thức.
Đêm trước, Giang Hiểu Hàn quấn quít lấy y một hồi, hai người vừa mới ngủ được không bao lâu. Nhan Thanh hiếm có khi nào không tỉnh táo như thế này, nghĩ lung tung một lát, cảm thấy lát nữa dậy phải xử lý cây mai trong sân kia, không thì sau này sợ là không yên giấc được.
Dưới Giang phủ có hầm sưởi, lúc này đang thiêu đến là ấm áp. Trời đông giá rét nhưng trong phòng ngủ lại ấm áp như xuân, dù trên người chỉ có một lớp lý y mỏng cũng không cảm thấy lạnh giá. Nhan Thanh mơ mơ màng màng trở mình ___ đã lâu rồi, y không có cảm giác cả người đều nhũn ra như vậy. Chỉ may, Giang Hiểu Hàn hồ đồ thì hồ đồ, thế nhưng vẫn luôn chú ý để không thương tổn y. Nhan Thanh thử cảm nhận một hồi, phát hiện ngoại trừ eo lưng có chút đau mỏi như ẩn như hiện thì cũng không có chỗ nào không khỏe.
Giang Hiểu Hàn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-thanh-hoan/1368215/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.