Giang Hiểu Hàn còn có việc muốn làm.
Mấy ngày nay, đại đa số thời gian của hắn đều dành cho Nhan Thanh, cho nên cũng không linh thông tin tức bên ngoài như trước đây. Nhưng bây giờ Nhan Thanh đã tỉnh rồi, hắn có thể an tâm đi xử lý chút sự vụ.
Cậu nhóc nọ thấy hắn ra ngoài thì vội vã chào đón, chớp mắt nhìn hắn. Cậu bé trước giờ ngoan ngoãn, không khóc không quấy, lúc không có việc gì làm thì chỉ ngồi yên ở thềm đá, chờ người dặn dò. Trải qua mấy ngày bưng trà dâng nước, cũng coi như giúp được Giang Hiểu Hàn chút chuyện, vì vậy ấn tượng của hắn đối với cậu nhóc khá tốt.
"Y tỉnh rồi." Giang Hiểu Hàn nói: "Nhóc có thể vào thăm, nhưng không được làm phiền."
Cậu nhóc vui vẻ ra mặt, đáp lại giòn tan: "Vâng!"
Giang Hiểu Hàn chỉnh lại bao tay bạc, sải bước trong sân, tháo dây cương của Ngọc Sư Tử.
Cậu bé thấy vậy, thử hỏi: "Đại nhân muốn ra ngoài sao ạ?"
"Ừ." Giang Hiểu Hàn xoay người lên ngựa. Ngọc Sư Tử không chạy hồi lâu, đã sớm rảnh đến thiếu kiên nhẫn, lúc này như vui vẻ mà tự đi quanh tại chỗ hai vòng. Giang Hiểu Hàn khẽ quát một tiếng, Ngọc Sư Tử mới bất đắc dĩ dừng lại.
"Ta ra ngoài một chuyến, lâu nhất hai canh giờ sẽ trở lại." Giang Hiểu Hàn dặn dò: "Giờ tỵ hai khắc, Nhậm tiền bối sẽ đến khám cho Nhan Thanh. Các người nhớ giữ yên lặng, đừng phiền y nghỉ ngơi. Nếu như có chuyện gì, chờ ta trở lại rồi nói."
Cậu bé nhanh nhẹn gật đầu: "Dạ!"
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-thanh-hoan/1368159/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.