Bệnh cảm của Hiểu Nguyệt sau khi được ăn một bát canh tổ yến của Sách La Định thì hoàn toàn khỏi hẳn, chẳng biết là nhờ tác dụng của tổ yến hay là do trong lòng cô nương này đang vui vẻ nữa, tóm lại là sáng hôm sau, khi ôm bài vở lên học đường thì dáng vẻ cực kỳ xinh đẹp tiếu lệ, cả người đều phát sáng luôn.
Sáng sớm Đường Tinh Trị đã nhìn thấy Bạch Hiểu Nguyệt từ tốn uyển chuyển lướt qua trước mặt, nhìn nàng không chớp mắt, không để ý một cái đã suýt nữa thì đâm phải cây.
“Ha hả…”.
Đường Tinh Trị xoa trán quay đầu lại, thấy Đường Nguyệt Yên đang đi sau lưng hắn che miệng cười vui vẻ.
Đường Tinh Trị có chút xấu hổ, thầm mắng chính mình, sao lại có thể tùy tiện y như một tên lãng tử hoang đàng như thế chứ, vội vàng tằng hắng một câu, đi thẳng đến Thư trai Hải Đường.
“Hoàng huynh.”. Đường Nguyệt Yên chạy lên trước, đẩy Đường Tinh Trị đi: “Hiểu Nguyệt khỏi bệnh rồi à?”.
Đường Tinh Trị “ừ” một tiếng, gãi đầu.
“Hai ngày nữa là đến hội hoa rồi, có muốn hẹn nàng ra ngoài không?”. Nguyệt Yên nhắc nhở.
Đường Tinh Trị ngớ người: “Hội hoa…”.
Hội hoa thực ra chính là hội hoa đăng mỗi năm được tổ chức một lần, ban ngày thì ngắm hoa, buổi tối xem đèn lồng, nam thanh nữ tú đều ăn vận rất đẹp, hẹn nhau cùng đi chơi hội.
Đường Tinh Trị vừa nghe xong tâm tình vui vẻ hẳn, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm có một! Từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-phong-thu-quan-bat-quai-su/2897007/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.