Sự trầm mặc quả ngôn* của Trình Diệp Xuyên không phải sau khi gặp Cảnh Hoàn mới có.
*Chỉ người im lặng, ít nói
Cậu cảm thấy bản thân từ khi đến thế giới này đã mang theo xui xẻo.
Sau khi cậu ra đời, mẹ cậu vì khó sinh mà mất, gia đình ba người hạnh phúc lúc đầu, vì sự xuất hiện ngoài ý muốn của cậu mà tan vỡ.
Mặc dù chị gái chưa từng đề cập đến, nhưng Trình Diệp Xuyên biết, bố cậu ban đầu không phải là người nghiện rượu và cờ bạc, hóa ra ông đã từng là một người đàn ông rất hiền lành và yêu thương gia đình.
Sự xuất hiện của cậu đã cướp đi mạng sống của mẹ, bỏi vậy bố cậu dần biến thành một gã đàn ông suốt ngày say sỉn, chỉ biết dùng thắt lưng đánh người, đập vỡ ghế trong nhà, còn nhốt cậu trong phòng tối suốt hai ngày.
Vì gánh nặng của cậu, chị gái mới bỏ học cấp ba, từ bỏ điểm số xuất sắc để làm việc nuôi cậu ăn học.
Ba chữ Trình Diệp Xuyên giống như biểu tượng của sự xui xẻo. Cậu ở đâu, không khí nơi đó đều trở nên ngột ngạt và nặng nề.
Trong mắt người khác, cậu luôn cô độc, cúi đầu, mái tóc dài che nửa khuôn mặt, vẻ mặt u ám như xác sống. Độc lai độc vãng* không có bạn bè, không ai muốn nhìn rõ khuôn mặt thực ra rất trắng trẻo thanh tú của cậu.
*Đi đâu làm gì cũng một mình
Vừa nhắc tới tên cậu, mọi người liền nhìn với ánh mắt chán ghét, như thể gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-lam/3459091/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.