Một tuần sau, Hoắc Trương cuối cùng cũng trở về nhà sau hai tuần ở nước ngoài, dạo gần đây công việc rất nhiều, anh gầy đi trông thấy.
Như mọi hôm, Tiểu Đồng từ sáng sớm đã chuẩn bị để đi học, vừa bước ra cổng, cô bé đã nhìn thấy nhà Hoắc Trương đang mở cửa.
Tiểu Đồng hào hứng chạy vào bên trong, Hoắc Trương đang ngồi xem xét lại một số tài liệu, thấy Tiểu Đồng chạy đến, anh cũng vui vẻ giang tay ôm lấy bé con.
“ Chú đi đâu mấy hôm nay vậy ạ? Tiểu Đồng rất nhớ chú.”
Gục đầu vào áo của Hoắc Trương, Tiểu Đồng mè nheo, Hoắc Trương cũng rất cưng chiều con gái, liên tục xoa lấy đầu của cô bé, để con bé khóc ướt hết cả áo anh.
“ Chú xin lỗi, là chú sai.”
Hoắc Trương nhịn không được mà hôn lên cái má bánh bao ấy một cái, hai tuần qua anh đương nhiên cũng rất nhớ vợ và con của mình, chỉ được nói chuyện qua màn hình điện thoại, anh cũng rất khó chịu.
“ Mẹ con cũng rất nhớ chú, con phải thông báo cho mẹ mới được.”
Nói rồi Tiểu Đồng nhanh chóng chạy đi, Hoắc Trương mỉm cười đi phía sau bé con, anh cũng rất muốn nhìn thấy gương mặt của Uyển Chi, không biết nhìn thấy anh, cô sẽ trưng ra bộ mặt gì nữa.
Lúc nãy Tiểu Đồng nói, mấy ngày vừa qua cô rất nhớ anh, là thật sao?
“ Tiểu Đồng, con vừa đi đâu vậy, mẹ….”
Cô còn chưa nói hết câu thì Tiểu Đồng đã nhanh nhảu ngắt lời:
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-lam-dinh-menh/3384443/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.