“ Anh mà cứ chiều con bé như thế thì con bé sẽ hư đấy.”
Uyển Chi vừa rót cốc nước đặt xuống bàn cho Thiên Vĩ, vừa dặn dò anh, cô đương nhiên biết tình cảm mà Thiên Vĩ dành cho Tiểu Đồng, anh cũng giống như ba mẹ cô, là người đã chăm sóc Tiểu Đồng từ bé, những gì tốt nhất anh đều muốn Tiểu Đồng được trải nghiệm.
“ Được rồi, lần sau anh sẽ tặng quà có chọn lọc.”
Thiên Vĩ mỉm cười nói, Uyển Chi cũng bất giác bật cười, gì mà tặng quà có chọn lọc chứ, anh xem cô là con nít sao? Đây chỉ là lí do anh đem ra để né tránh sự cằn nhằn của cô mà thôi.
“ Dạo gần đây em ốm đi nhiều đó, đừng quá tham công tiếc việc.”
Thiên Vĩ dặn dò Uyển Chi, cô gái này làm tất cả mọi thứ đều một mình, gia đình cô có công ty nhưng cô không làm, một mực muốn ra ngoài trải nghiệm, còn trẻ như vậy đã được làm giám đốc, không tránh khỏi sự bàn tán, Uyển Chi luôn nỗ lực để chứng minh năng lực thực sự của mình.
“ Được, em biết rồi.”
Uyển Chi gật đầu cho qua chuyện, công việc của cô rất nhiều, hằng ngày còn phải dành thời gian chăm sóc Tiểu Đồng, nên dường như cô không có phút giây nào rảnh rỗi, thỉnh thoảng còn quên cả việc ăn uống.
“ Này em biết hôm nay anh gặp ai không?”
Câu hỏi của Thiên Vĩ làm Uyển Chi nhíu mày suy nghĩ, anh hỏi như vậy chắc chắn người này liên quan đến cô, là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-lam-dinh-menh/3318425/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.