Kết quả của vụ việc là Tử Dực bị hạ hạnh kiểm xuống mức thấp nhất và đình chỉ học một năm, thầy Chu bị đuổi khỏi ngành vì những hậu quả mà họ gây ra là vô cùng nghiêm trọng và ảnh hưởng đến rất nhiều người. Hoắc Trương bị đình chỉ học ba ngày và anh sẽ chịu hết viện phí cho hai người kia.
Hoắc Trương tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, anh nằm dài trên giường và lướt điện thoại, được nghỉ học sướng chết đi được, đây đích thị là phần thưởng đối với anh.
Đến khi nghe tiếng gõ cửa của bác quản gia, anh mới bật dậy về sinh cá nhân và đi ăn sáng. Bữa sáng đã được bác quản gia chuẩn bị chu đáo, bác chăm sóc anh từ nhỏ nên rất hiểu tính tình của cậu thiếu gia này.
Sau khi ăn xong, Hoắc Trương lấy máy tính ra làm việc, liên hệ cho vài người ở nước ngoài đảm bảo cho việc kinh doanh của gia đình vẫn tốt, anh chỉ vừa được cha giao quản lý sản nghiệp được hơn một năm nên còn nhiều điều phải học.
Ting… tong
Tiếng chuông cửa vang lên, Hoắc Trương không quá quan tâm vì anh biết chắc chắn không phải kiếm anh, bác quản gia ra ngoài mở cửa.
“ Các vị kiếm ai?”
Trước cửa là Uyển Chi, Trịnh Hào và Hạ Tịnh, bọn họ là đến đây học nhóm, sẵn tiện mang sách vở đến cho Hoắc Trương chép bài, đảm bảo những ngày bị đình chỉ anh sẽ không bị mất bài.
Hạ Tịnh vẫn gương mặt cau có đấy, cô ta đương nhiên là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-lam-dinh-menh/2760832/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.