Uyển Chi nhìn vào gương không còn nhận ra chính bản thân mình nữa, trên làn da trắng xuất hiện rất nhiều dấu hôn, nơi nhạy cảm sưng lên, chân cũng rã rời, xem ra đêm qua họ đã có một đêm cuồng nhiệt.
Nhớ lại biểu cảm của mình đêm qua, đúng là xấu hổ, Uyển Chi ngồi vào bồn tắm đã được chuẩn bị sẵn, nước rất ấm, Uyển Chi ngã đầu về sau, toàn thân ê ẩm rất khó chịu nhưng là cô đêm qua đã chủ động mời gọi người ta, trách ai bây giờ.
Cô bước ra khỏi bồn tắm đột nhiên bây giờ cô mới nhớ ban nãy cô không mang quần áo vào, thật ngu ngốc mà, Uyển Chi quấn khăn thật chặt vào người, nói vọng ra bên ngoài.
“ Anh ra ngoài đi.”
“ Tại sao?”
“ Tôi phải lấy đồ.”
Uyển Chi ngại ngùng nói, cái tên này có biết chữ xấu hổ viết như thế nào không vậy, nói sao làm vậy đi, cứ thích hỏi mãi thôi.
“ Để anh lấy cho em.”
Hoắc Trương lấy một cái túi mà anh đã cho người chuẩn bị đưa cho cô, bộ váy đêm qua của cô đã bị ướt không mặc được nữa.
Uyển Chi ngại ngùng cầm lấy, nhưng cô nhận ra đây không phải là chiếc váy kia nhưng cô cũng lười hỏi, cứ như thế mặc vào, cái tên này còn chuẩn bị cả nội y cho cô, không biết là nên khen ‘ đàn ông chu đáo’ hay là ‘tên biến thái’ đây.
Bộ váy có màu hồng phấn, phần cổ vuông vừa kéo khoe được xương quai xanh của cô, rất kín đáo phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-lam-dinh-menh/2760790/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.