Năm năm sau, tại thành phố A 
Vĩ Nhiên đứng tại sân bay, gương mặt vô cùng chán nản, mặt trời chỉ vừa mới mọc vậy mà cô phải xuất hiện ở đây để đón người nào đó. 
Hoắc Trương cuối cùng cũng xuất hiện, anh diện vest, đeo mắt kính, vẫn là bộ dạng nghiêm chỉnh đốn tim bao thiếu nữ ấy. Năm năm qua khí chất của anh chỉ có tăng chứ không hề giảm, hiện tại đã là chủ tịch của chuỗi thương hiệu kinh doanh lớn. 
Trái ngược với khung cảnh xung quanh, người người ôm chầm lấy nhau vui vẻ đón người thân, Vĩ Nhiên chỉ ngồi im tại hàng ghế của sân bay đợi anh trai đi đến. 
Hoắc Trương cũng chẳng lấy làm lạ với bộ dạng này của em gái, con bé này được cưng chiều đến quên rồi, sau lưng có gia tộc Tô gia và Hoắc gia chống lưng còn sợ gì ai nữa. 
Đến khi Hoắc Trương đi đến trước mặt, cô mới có phản ứng. 
“ Lần sau anh nhớ đặt chuyến bay trễ trễ một xíu, nhìn em gái của anh đi, đến mặt còn chưa trang điểm nữa đấy.” 
Vĩ Nhiên nói rất nhiều nhưng trong sự lèm bèm đó anh có thể thấy được sự quan tâm anh trai của cô, nếu không quan tâm, cô nhất định đã không đứng ở đây để đợi anh. 
Vĩ Nhiên đưa anh về biệt thự để cất đồ, đây chính là căn biệt thự 5 năm trước, mỗi ngày đều được lau dọn kỹ lưỡng nên xem ra nó không có quá nhiều sự khác biệt. 
Hoắc Trương trở về căn phòng của mình, mục đích của chuyến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-lam-dinh-menh/2760781/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.