Từ cung Cảnh Thu đến Tây điện, dọc theo con đường đều có binh lính Kinh Kỳ doanh đứng kín. Hoa tử đằng tím ngắt lại gợi cảm giác yên tĩnh đối lậpvới bầu không khí này, ngược lại khiến ta bình tĩnh trở lại. Tất cả binh lính khi thấy ta đi qua, đều gật đầu chào hỏi. Tứ đại gia tộc đã từngvì hoàng triều này cống hiến hết nhiệt huyết của mình, bây giờ bất đắcdĩ vì hoàng quyền mà đứng hai bên bờ chiến tuyến, trong lòng mỗi ngườihẳn là vô vàn tư vị xáo trộn.
Ta bị Lý Hi vinh đưa tới cửa Tây điện, cửa Tây điện đóng chặt, tuy rằng đã rách nát gió lùa tứ phía, nhưng tình hình bên trong lại không thấy rõràng cho lắm.
Lý Hi Vinh gõ cửa: “Hồi bẩm Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương đã tới”.Bên trong hoàn toàn yên tĩnh, qua một lát, cánh cửa kẽo kẹt một tiếng mở ra, trước mặt ta chính là Đinh Phu nhân đang mặc một thân lụa trắng.Quần áo trắng thuần trong bầu không khí ảm đạm phía bên trong, lại sinhra một cảm giác bi thương. Ta sững giờ, giương mắt nhìn nàng ta, chỉthấy nàng hai mắt sưng đỏ, bởi vì vừa vừa mới khóc, thanh âm nhỏ békhông ngừng bị tiếng nghẹn ngào cắt ngang: “Hoàng thượng để nương nươngvào một mình, những người khác đều ở bên ngoài chờ”. Nàng ta tại sao lại ở đây? Tại sao mỗi lần ta rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, nàngta sẽ xuất hiện vào lúc không thích hợp nhất? Phụ thân và huynh trưởngnói ta phải đề phòng nàng ta, xem ra thực sự là không sai chút nào. Tanhấc chân bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-gia-hoang-hau/2410092/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.