——[1] Câu gốc nằm trong bài “Đạp sa hành” của Hạ Chú:
“Đương nhiên bất khẳng giá xuân phong
Vô đoan khước bị tây phong ngộ.”
Dịch thơ:
“Năm nao chẳng chịu lấy gió xuân
Dè đâu bị gió tây làm lỡ.”
(Bản dịch của Nguyễn Xuân Tảo)
Như vậy, tên chương có thể dịch là: Ngờ đâu bị gió thu làm lỡ——
Thượng Quan Bùi đứng dậy, tiến tới trước mặt Phó Hạo Minh vẫn đang quỳdưới đất, chỉ thấy hắn ngồi xổm xuống nhìn Phó Hạo Minh, tuy rằng cố sức đè thấp giọng nói, nhưng ta đứng cách đó không xa vẫn có thể nghe đượcrõ ràng sự đau đớn ẩn chứa trong lời nói của hắn: “Hạo Minh ca ca, saoca có thể làm chuyện hồ đồ như vậy?”
Đúng, thực sự là hồ đồ, lựa chọn thời điểm Thượng Quan Bùi vẫn như cánh diềukhông gió, căn cơ chưa ổn định mà xuống tay với ta, là một nước sai lầm, có thể thua cả ván cờ. Ta quay đầu nhìn về hướng hai huynh đệ bọn họ,Thượng Quan Bùi vẫn nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Phó Hạo Minh, bởi vì hắnquay lưng về phía ta, nên ta chỉ thấy được mái tóc đen dày buộc cao trên đỉnh đầu. Khi Phó Hạo Minh ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Bùi, ánh mắt lạilướt qua Thượng Quan Bùi, dừng lại trên gương mặt ta. Ta gật đầu, khẽmỉm cười với hắn, khách khí như lời hỏi thăm người bạn cũ nhiều nămkhông gặp. Chỉ thấy ánh mắt của hắn chứa đầy căng thẳng và kinh hoảng,hắn lại cúi đầu, vẫn nói câu nói khiến trong lòng ta ngập tràn phẫn nộ:“Tội thần cam nguyện nhận lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-gia-hoang-hau/2410071/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.