——[1] Hai câu thơ trích từ bài “Trường tương tư kỳ II” của Lý Bạch.
Dịch thơ:
“Mắt xưa làn sóng gợn
Nay thành suối lệ sa.”
(Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu)——
Chờ đợi bao giờ cũng là khoảng thời gian dài dằng dặc, ngay cả người luônluôn được cha mẹ khen ngợi rằng có tính nhẫn nại không hợp với tuổi táclà ta, cũng không thể không sốt ruột. Hứa cô cô vì chuẩn bị trang phụccho đêm nay, liền để từng cung nữ biểu diễn trước mặt ta, muôn hồngnghìn tía, trang phục tinh xảo viền vàng thêu bạc, nhưng không khơi dậynổi hứng thú của ta. Hứa cô cô rốt cục không giữ được bình tĩnh, thúcgiục ta: “Tiểu thư, người rốt cục là muốn làm gì? Còn chưa tới hai canhgiờ nữa Hoàng thượng sẽ tới đây. Người đến giờ y phục vẫn chưa chọnxong, đầu tóc cũng chưa chải chuốt, trang điểm cũng chưa chuẩn bị, làmsao tiếp giá?” Hứa cô cô xem ra thực sự đã lớn tuổi rồi, bà bây giờ càmràm không đủ thì không yên. Đáy lòng ta đột nhiên sinh ra một chút biai, lẽ nào mỗi lần phu quân của ta tới chỗ ta, ta đều phải gióng trốngkhua chiêng thay y phục trang điểm, hi vọng dựa vào dung nhan mỹ lệ củachính mình để đổi lấy ân sủng trong chốc lát sao? “Dĩ đắc sự tha nhân, năng đắc kỷ bất hảo” [2] không biết vì sao, câu thơ của văn nhân hậu thế cảm thán cho Hoànghậu Trần A Kiều của Hán Vũ Đế đột nhiên nảy ra trong đầu ta. Chợt nghĩ,nếu như Hứa cô cô biết ta lúc này lại nhớ tới “Thiên kim túng mãi Tương Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-gia-hoang-hau/2410065/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.