Ngày thứ ba sau khi tiến cung, theo lễ tiết, Hoàng thượng và ta, dưới danhnghĩa vợ chồng mới cưới, phải về phủ Tể tướng gặp cha mẹ ta, gọi là “lại mặt”. Xưa nay con rể của Tư Đồ gia đối với cha mẹ vợ đều vô cùng tônkính, quan hệ giữa cha vợ và con rể luôn luôn hài hòa. Từ sau đêm tânhôn khiến người ta không muốn hồi tưởng lại đó, ta còn chưa gặp lại hắnlần nào. Ngự thiện cũng do ta truyền tới điện Chiêu Dương hưởng dụng một mình, hắn cũng chưa từng cố ý đến thăm ta. Tựa hồ như đêm da thịt thânmật kia chỉ là câu chuyện tình một đêm của hai người dưng mà thôi. Ta đã từng nhận được bài học từ sự nóng vội của chính mình, bởi vậy luôn luôn nhắc nhở bản thân, vô luận như thế nào cũng phải kìm chế, nhẫn nại, chờ đợi thời cơ.
Hai ngày nay, ta cho truyền Tổng quản nội thị Bàng Kinh tới, để hắn giớithiệu cho ta toàn bộ hoàn cảnh và vị trí của những người trong cung.Bàng Kinh là người từng nhận ân huệ của nhà ta, từ nhỏ hắn và đệ đệ Bàng Phỉ sống nương tựa lẫn nhau, làm người hầu trong quân doanh của nhị cata. Trong chiến trận với Bắc Triều năm đó, khi nhị ca mang hắn ra đếncửa, ta và a tỷ đi dâng hương trên miếu Quan Âm trở về. Bàng Kinh liếcmắt nhìn khăn che mặt của ta và a tỷ, nói một câu đầy ý vị sâu xa: “Nếucó một ngày Tư Đồ gia cần dùng tới Bàng Kinh, tại hạ vạn lần chết cũngkhông chối từ.” Từ trong miệng Bàng Kinh, ta biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-gia-hoang-hau/2410062/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.