Tới garage Phúc Để, Khang Hi đỗ xe ở chỗ dành riêng, xuống xe trước, HiểuHiểu tháo dây an toàn, vừa định xuống xe thì anh đã mở sẵn cửa ở ghếphụ. Với chiều cao của cô, sàn xe của Audi Q7 có hơi cao thật, vừa haycó anh giúp một tay, định nói cám ơn thì bay tay to của Khang Hi đã vươn tới, vác cô trên vai.
Cô hoảng sợ, kêu toáng: “Anh làm gì vậy? Cho em xuống, để em tự đi.”
Anh lại rất thản nhiên mà rằng: “Chân em ngắn như vậy, anh còn đi nhanhhơn.” Đúng là so với cặp chân dài của anh thì chân cô ngắn thật, mộtbước của anh bằng hai bước của cô.
Hiểu Hiểu im lặng vắt ngang vai Khang Hi, tay nhỏ đập vào lưng anh một cái,‘đi mấy bước’. Đi bộ từ garage đến thang máy VIP cũng mất năm phút đồnghồ.
Lại nói, chân cô đâu có ngắn, rõ ràng vì anh cao quá mà thôi, hai ngườichênh nhau gần 30cm, chân ngắn so với anh cũng là bình thường.
Chiều cao là niềm đau từ thuở bé của cô.
Trong thang máy VIP, cô đòi xuống, anh lại nhất quyết không cho, đập vào vaianh mấy cái, kháng nghị cỡ nào cũng vô dụng. Cô đưa mắt nhìn cameratrong thang máy, mặt đỏ bừng, không biết có bị người ta nhìn thấy haykhông nữa, vội vàng che mặt.
Bước ra khỏi thang máy, anh vác cô tới cửa, thấy trước cửa có một hộp thức ăn lớn, bên trên có dán giấy ghi chú.
là Kế Hiếu Nam để lại.
Đại ý là: Trong nhà không có ai, đợi rất lâu, cũng chẳng ai bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-di-hi-den/1913879/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.