Ăn cơm xong, Hiểu Hiểu đi tắm rồi vào thư phòng, tiếp tục sự nghiệp phá án của mình. Khang Hi rửa chén, lau dọn nhà bếp sạch sẽ, đi tắm, pha trà,sau đó lại ngồi cô đơn một mình trên salon xem tivi, thi thoảng liếc mắt nhìn cửa thư phòng, tiếp tục bày ra bộ dạng ‘oán phu’ của mình.
Có người nói, khi yêu đơn phương mà duy trìđược khoảng cách an toàn, có lẽ ngọt bùi cay đắng chỉ xuất hiện trong một phạm vi cho phép. Vậy mà anhphải chịu đựng đến mức tim gan phèo phổi, chỗ nào cũng ê ẩm. Người tahầu hạ lâu như vậy mà chẳng được xơ múi xíu nào, chỉ có mỗi hai con chóchơi chung.
Đôi mày kiếm trên khuôn mặt tuấn mỹ bày ra một vẻ rất phiền muộn. Anh hoàntoàn không phản đối phụ nữ một lòng vì sự nghiệp, thế nhưng cũng đâu thể không nhận ra sự tồn tại của anh chứ? Tròng mắt đen thẫm thể hiện sựbất mãn, hai con ngươi như hạt châu của bàn tính cứ đảo quanh khôngngừng. Mấy ngày nữa anh phải về lại đoàn làm phim rồi, không có chútngọt ngào bù đắp thì biết phải làm sao mới vượt qua đêm dài đằng đẵngđây?
Đôi môi với độ dày vừa phải nhếch nụ cười nhạt, đưa mắt nhìn về số DVD, CDtrên bàn trà. Bàn tay ta làm nên tất cả, cơ hội là do bản thân tự tạora.
Anh đứng dậy, thong thả bước tới của thư phòng, khẽ gõ.
“Vào đi!”
Khang Hi mở cửa, nhưng chỉ ló đầu vào trong, “Đang bận à?”
Hiểu Hiểu đang xem bưu kiện Cảnh Táp gửi tới, biểu đồ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-di-hi-den/1913808/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.