Lúc Khang Hi quay lại, đám người Cảnh Bất Mị đang vừa nói cười vừa hưởngthụ bữa cơm ngon lành nóng sốt của vú Trần. Vừa rót đầy ly rượu thì đuôi mắt Vệ Bảo nhìn lướt qua Khang Hi, đang mím chặt môi, mặt mày u ám, như thể muốn bùng phát lắm rồi, trông y chang thùng thuốc nổ. 
Đang là giờ cơm mà lại về giờ này. 
Tiêu tùng! Chắc chắn kế hoạch đã thất bại, Hoàng Hậu nương nương không giữlại ăn cơm, Vạn Tuế Gia tức giận, hậu quả nghiêm trọng rồi. 
Vệ Bảo phản ứng nhanh nhất, “Không hay rồi! Giải tán mau!” Nói xong, anh ta xách chai hai bia và hai đĩa đồ ăn chạy mất. 
Cảnh Bất Mị cũng phát hiện, đau khổ kêu rên: “Mẹ ơi!” Vừa la vừa nhanh taylẹ chân lùa mớ đồ ăn vào chén mình, đầy rồi thì cầm đĩa lên, lôi VưuGiai cũng đang bưng một chén thịt như vậy, cùng chạy tót lên lầu. 
Kế Hiếu Nam ham ăn phản ứng chậm nhất, đang cật lực nhét đồ ăn vào miệng,Khang Hi đi tới trước mặt rồi hắn mới phát hiện, đứng phắt dậy, suýt nữa nghẹn chết, lại nhớ tới đồ ăn trên bàn, chỉ có thể chật vật vồ nửa congà nướng. 
“Sao các cậu không có chút nghĩa khí gì thế hả, chờ tôi một chút!” 
Chưa chạy đến cửa phòng ăn thì đã bị Khang Hi chặn lại. 
Kế Hiếu Nam sợ tới mức cúc hoa run lên, liếc nhìn khuôn mặt ‘cấm vật sống tới gần’ của Khang Hi, hễ bắt được ai thì kẻ đó gặp xui xẻo là cái chắc, vộivàng lùi về sau, qua cửa phòng ăn, chạy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-di-hi-den/1913756/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.