Quách thị lang bất lực thở dài, các đại thần trong triều cũng chẳng khá hơn là bao.
Có một số tướng lĩnh muốn xin ra trận, nhưng thấy Bùi Diệu - người dũng mãnh thiện chiến, lập nhiều chiến công hiển hách khi chinh phạt Đông Các - lại không hề có ý kiến gì, cuối cùng mọi người cũng dần im bặt, không ai nói gì thêm nữa.
Đó là lần thứ bao nhiêu rồi, hoàng thượng thỏa hiệp trước mặt cô mẫu.
Hoặc có lẽ, ông ấy không phải đang thỏa hiệp với cô mẫu, mà chỉ là đang thỏa hiệp với bách tính, thỏa hiệp với hiện thực.
Hai năm sau, sức khỏe của hoàng thượng ngày càng chuyển biến xấu, cuối cùng băng hà tại đông cung.
Cô mẫu lên ngôi hoàng đế, đổi niên hiệu, thay đổi quốc kỳ, thanh trừng triều đình.
Ta cảm thấy mệt mỏi, cuối cùng bàn bạc với Bùi Diệu, quyết định lui về ở ẩn, sống cuộc sống an nhàn tự tại, hưởng trọn phần đời còn lại.
Bùi Diệu lúc mất hưởng thọ bảy mươi ba tuổi, con cháu đầy đàn.
Chàng vừa đi, ta cũng theo chàng mà đi.
Trong Diêm Vương điện, ta lại mang dáng vẻ của một thiếu nữ trẻ trung.
Chắc hẳn người ta sau khi chết, đều như vậy.
Ta cũng muốn gặp lại dung nhan lúc trẻ của Bùi Diệu, nhưng chàng đã đến trước ta, e rằng lúc này đã đầu thai chuyển kiếp rồi.
Không biết kiếp sau, chúng ta có thể tiếp tục duyên phận này hay không.
Phán quan lại nói: "Hạ Hiểu Châu, qua đời năm mười lăm tuổi, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-chau-bui-that/3737072/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.