Nam nữ trên thế gian này, đều là vì yêu nhau mới nên duyên phu thê sao? Không phải vậy.
Biết bao người chôn giấu trong lòng một nấm mồ, trong đó có người đã khuất, chẳng phải vẫn thành thân sinh con với người khác, sống hết quãng đời còn lại hay sao?
Chúng ta chỉ là thành thân vì mục đích chính trị, chàng làm tròn bổn phận của một người phu quân, ta làm tròn bổn phận của một người thê tử, chàng nơi sa trường giành lấy công danh, ta ở nhà vun vén gia đình, sinh con nối dõi cho chàng.
Nhưng ta vốn không an phận, chàng lại càng không an phận.
Mà thôi, nếu hai ta có thể cứ không an phận mà sống hết một đời như vậy, cũng rất tốt.
Sau khi nhờ Chân Nghiên giải độc và tỉnh táo trở lại, Bùi Diệu đã bí mật mời một vị danh y khác ở Đông Các, nhưng ngoài mặt vẫn phối hợp diễn trò với nàng ta.
Theo sự sắp xếp của Chân Nghiên, Bùi Diệu phải ngâm mình trong suối nước nóng lưu huỳnh gần đó để "thải độc" lần cuối, mới có thể loại bỏ hoàn toàn dư độc.
Nhưng vị danh y người Đông Các lại cho biết, "dư độc" đó vốn đã được bỏ vào trong mỗi lần uống thuốc giải.
Suối nước nóng lưu huỳnh đó dễ tấn công nhưng khó phòng thủ, là một nơi tuyệt vời để mai phục g.i.ế.c người.
Nhưng Bùi Diệu đang chờ đồng bọn của nàng ta hành động, nên đã đưa ta cùng đi, cố tình làm ra vẻ ân ái, tạo sơ hở.
Lúc Chân Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-chau-bui-that/3737068/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.