Tịch Duy An chỉ đi trong vòng ba ngày, nhưng người mệt mỏi nhất lại chính là Hoắc Thiếu Tiên.Anh vừa lo chạy doanh nghiệp riêng của mình, còn phải dàn xếp chuyện ở Tập Đoàn Tịch Thị Mặc dù anh không hề phần nàn gì, nhưng người con gái ở chung nhà với anh thì suốt ngày càm ràm về việc anh đi về trễ.
Hôm nay Hoắc Thiếu Tiên lại đi tiếp khách đến tận hơn mười giờ khuya mới về đến nhà.Gương mặt đã nhợt nhạt cực điểm,trong người khó chịu vì anh đã rượu.
Khi anh vừa mở cửa nhà ra, còn chưa kịp bước vào.Anh đã ngã ngụy ngay xuống nền nhà.
Người con gái ở chung với anh nghe tiếng động liền từ trên lầu chạy xuống.Khi nhìn thấy anh ngất xỉu, nằm lăng dưới đất, cô run rẩy hét lên.
"Anh Thiếu Tiên! Anh làm sao vậy?"
Tầm nửa tiếng sau,bác sĩ cũng đã đến.Sau khi chẩn đoán, Hoắc Thiếu Tiên cũng chỉ là ham công tiếc việc,cho nên dẫn đến suy nhược cơ thể, thêm vào đó đã có bệnh bao tử nhưng ngày nào vẫn đi uống rượu.
Sau khi truyền một chai nước biển, Hoắc Thiếu Tiên cuối cùng cũng đã tỉnh lại. Anh vừa mở mắt ra đã nhìn thấy gương mặt lo lẳng của cô gái ở chung nhà với anh
Anh khẽ nở một nụ cười yếu ớt.
"Mẫn Mẫn! Anh không sao đâu,em đừng lo lắng".
Anh đã ở chung với cô gái này cũng đã được hơn ba năm, tính tình của cô làm sao anh không hiểu.Vả lại anh và cô từ nhỏ đã ở trong cô nhi viện lại rất chơi thân với nhau.Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3717005/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.