Chung Linh vừa bước vào phòng, cô đã nghe thấy giọng nói của anh đang nói chuyện với người đồng nghiệp trước đây của cô.
"Tiêu Lạc! Cô nói cho tôi nghe xem, trước đó vợ của tôi ở đây làm việc, có bị tên đàn ông nào nhìn ngó hay xàm sở không?"Tịch Duy An nằm sấp, gương mặt đầy hưởng thụ, trên người chỉ quắn chiếc khăn quanh eo.
Tiêu Lạc là chị đồng nghiệp của Chung Linh, trước đó cũng từng thích phục vụ Tịch Duy An,mỗi lần anh đến đây, cô đều đích thân làm.Nên cách nói chuyện của hai người rất thân quen.
Tiêu Lạc nghe xong, không do dự liền đáp.
"Đương nhiên là có rồi, Tiều Linh dễ thương như vậy, lại nhỏ tuổi nhất trong đây, lúc nào cũng được rất nhiều
ngudi นน ai"
Nghe cô ấy nói xong, Tịch Duy An khẽ giựt mình,vội quay đầu lại,giọng nói có chút hung hăng.
"Vậy là cô ấy từng bị xàm sở sao? Bao nhiêu người.... Tại sao các người lại để cho những tên đó dám giở trò với cô ấy"
Hai tay anh siết chặt, chợt nghiến răng nghiến lợi.
"Cô hãy đưa danh sách những tên mà cô ấy từng phục vụ".
"Anh định làm gì bọn họ?" Lúc này Chung Linh vừa cười đi vào, nhịn không được cất tiếng ngắt lời anh
Tịch Duy An nhìn thấy cô, cơn thịnh nộ liền lập tức dâng trào.Chung Linh bước lên chiếc giường bên cạnh, nằm sấp xuống.Một giây sau, có nhân viên đi vào phục vụ cô.
Tịch Duy An bắt đầu quan sát người nhân viên đó đang kéo chiếc khăn mà cô đang quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3717003/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.