Sắc mặt Chung Linh chuyển màu, ánh mắt đỏ rực nhìn vào màn hình.Siết chặt điện thoại áp lên tai, cô bắt đầu phun mt tràn.
"Này Lục Diệp Bằng! Tên rác rưởi nhà anh,dám nói xấu tôi cho chồng tôi nghe,xúi bẩy anh ấy ly hôn với tôi.Anh nói sao, tôi không xứng với anh ấy, chẳng lẽ tôi xứng với anh. Tôi nói cho anh ấy nghe,cỡ như anh không bao giờ lọt vào mắt của tôi,anh đừng có nằm mơ.Còn nữa....Anh nói phụ nữ không đáng tin, vậy thì sau này cậu chủ nhà họ Lục đừng có lấy vợ,đừng làm khổ con gái nhà người ta.Duy An nhà tôi đã có vợ và hai đứa con rồi, còn anh bây giờ vẫn không có ai bên cạnh.Mà thôi cũng tội nghiệp cho anh, cũng tại nhan sắc của anh đã không nổi trội bằng anh Thiếu Tiên, thì làm sao đánh bại được Duy An nhà tôi.Đã nói xấu vợ người ta,sau này đừng đến nhà chúng tôi nữa.... Cúp máy đây".
Chung Linh tắt máy, tức giận đến nỗi không nhịn được liền quăng thẳng chiếc điện thoại của anh xuống giường. Trong lòng vẫn còn chưa hạ hỏa, cô liếc mắt nhìn anh,sau đó nằm đè lên người anh.
Hai tay nắm lấy tóc anh, nghiến răng nói.
"Tại sao anh lại đi chơi với hạng người đó,anh ta đúng là đồ đáng ghét.Cầu mong sau, cho tên Lục đáng chết đó không ai để lấy làm vợ"
Lần đầu tiên Tịch Duy An thấy cô giận dữ như vậy, nhưng anh cũng thấy mắc cười.
Một giây sau, anh ôm lấy cô, cười nói.
"Diệp Bằng không có ý gì đâu, cậu ta chỉ đang đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3717001/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.