Khi Hoắc Thiếu Tiên còn đang mải suy nghĩ, thì lúc này có một cô phục vụ bước đến mang nước cho anh.
"Anh còn đau bao tử,đừng có uống rượu nữa.Em không thể chăm sóc cho anh mãi được".
Dáng vẻ Hoắc Thiếu Tiên kinh ngạc khi nhìn thấy gương mặt của cô gái.
"Mẫn Mẫn! Tại sao em lại xuất hiện ở đây?"
Trước mặt anh là một cô gái có một gương mặt xinh xắn,làn da trắng sáng đánh bật cả bộ đồ phục vụ mà cô đang mặc.Mái tóc được búi lên trong rất thanh lịch, đôi mắt thì lại mất điểm khi cô đã che bằng một cặp kính khá dày đặc.
Cô khẽ mỉm cười, liền đáp.
"Em đến đây là để viết bài.Hôm nay là đám cưới của thiếu gia Tịch Duy An.Chắc chắn sẽ có rất nhiều chuyện để viết"
Mẫn Mẫn làm phát thanh viên của đài truyền hình, nhưng cũng vì luận văn sắp tới, mà hôm nay cô phải đích thân tự tay đến đây.Mục đích là giúp công việc của mình có bước tiến mới, thứ hai là cô cũng đang tò mò bạn thân của người đàn ông trước mặt cô quan trọng như thế nào, mà anh có thể bỏ mặc cô không về nhà mấy ngày nay.
Hoắc Thiếu Tiên chau mày, tỏ vẻ khó chịu.
"Em đi về đi, anh không thích em ở đây".
"Vì sao?" Ánh mắt Mẫn Mẫn có phần hụt hẫng nhìn anh."Có phải anh sợ bạn của anh nhìn thấy em, sẽ nghĩ rằng em là bạn gái của anh đúng không? Nhưng bây giờ em đã cải trang làm người phục vụ rồi, họ sẽ không nghi ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3708914/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.