Khí hậu về đêm trở nên mát mẻ, Tịch Duy An bước từ phòng tắm ra, trên người chỉ quẳn nhẹ chiếc khăn ngang hông, phía trên để trần lộ ra một thân hình sắc chắc dưới ánh trăng màn đêm.
Anh có thói quen ngủ không mặc gì cả, cho nên vừa bước đến chiếc giường anh còn định rút chiếc khăn tắm ra.Đúng lúc này một vòng tay nhỏ bé, mang theo một mùi hương phái nữ đã ôm chầm lấy anh từ phía sau.
Giọng điệu nũng nịu có phần trách móc bất chợt vang lên.
"Duy An...! Anh đã đi đâu, tại sao bây giờ anh mới chịu về?"
Tịch Duy An nghe xong thừa biết là ai ban đêm ban hôm đã chui vào phòng của anh.
Anh "hức" nhẹ một tiếng, rồi lấy tay kéo tay cô ra,quay đầu lại nhìn cô.
"Cô... à không, tôi phải gọi là thím mới đúng...Thím! Vào đây làm gì? Tôi đi đâu cần phải báo lại với thím sao?"
Chung Linh ngước lên nhìn anh, sắc mặt lo lắng.
"Duy An...Anh còn giận em sao?" Cô bước tới tiếp tục muốn ôm lấy anh.
Nhưng lúc này, Tịch Duy An liền lùi lại,anh giơ tay lên ngăn không cho cô lại gần anh.
"Đừng có lại gần tôi, nếu không chồng của thím sẽ nói tôi cư xử không lễ phép với thím".
Cách xưng hô "Thím" này được phát ra từ miệng anh, nó như có một nhát dao khứa vào trái tim cô. Biết ngay cô sẽ bị ảnh đối xử như vậy, nhưng sao cô cảm thấy đau quá đi, cô thật tình không muốn nhìn thấy anh hiểu lầm cô như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3679397/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.