Tịch Duy An nhìn thấy gương mặt vui vẻ của cô, trong lòng liền cảm thấy mình đã làm một chuyện rất ý nghĩa.
Anh dựa người vào ghế, kiêu ngạo nói.
"Đồ Ngốc bây giờ là thuộc về anh,em muốn chuộc lại thì phải xem anh có đồng ý hay không?
Nghe xong, Chung Linh ngước mắt lên nhìn anh.Lời nói có chút tự tin.
"Không cần chuộc... Trước sau gì nó cũng sẽ về bên cạnh em thôi!" Nói rồi, cô ôm lấy bé cún của mình, bước đến ngồi cạnh anh.
Tịch Duy An mím môi cười nhẹ, rồi vươn tay ôm lấy cô,anh vùi mặt vào cổ cô.
"Bé con....Em quá to gan rồi đó, tại sao ra ngoài đây không nói với anh. Không có em,anh thật sự không tài nào ngủ được".
"Anh đừng có mà lừa em" Chung Linh bĩu môi "Anh làm như em là lều thuốc để giúp anh ngủ vậy".
Tịch Duy An véo mũi cô.
"Em không tin anh sao?"
"Có ma mới tin lời anh" Chung Linh mặc kệ anh, bắt đầu đùa giỡn với Đồ Ngốc.
Tịch Duy An rướn người ôm cô từ phía sau,tay bất chợt giơ cao lên một chút.
Chung Linh giật mình khi anh đang chạm vào vòng một của mình, một giây sau cô nghiên đầu nhìn anh.
"Gì đấy...! Anh đừng quên chúng ta đang ở bên ngoài đấy..."
"Thì sao.... Mẹ của con anh,anh không ôm được sao?" Dứt lời, anh trực tiếp bạo dạn đưa tay bóp lấy ngực cô.
Tịch Duy An thở một hơi thật thỏa mãn, thì thầm vào tai cô.
"Anh lại nhớ em nữa rồi...Khi nãy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3679395/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.