Mọi người nghe vậy lập tức quay đầu nhìn lại, quả nhiên đàn dơi đã xoay người chuyển hướng bay. Cả đám thở phào nhẹ nhõm, giảm tốc độ phi hành.
Hoa Mãn Nguyệt nắm chặt tay Lưu Hương Nguyệt Nhi, mồ hôi chảy ròng trên gương mặt tuấn tú. Lưu Hương Nguyệt Nhi cũng không khá hơn, chạy liền mấy ngày đêm, bản thân cô cũng sắp không chịu nổi nữa rồi.
Lam Tố cùng Khuynh Thành đi ở hàng đầu, anh dịu dàng nắm lấy tay Khuynh Thành hỏi: “Khuynh Thành, em thấy thế nào rồi?”
Khuynh Thành là người có công lực thấp nhất ở đây, bảy ngày phi hành liên tục khiến cô tiêu hao rất nhiều nội lực, sắc mặt tái nhợt, lấm tấm mồ hôi.
“Em không sao, anh yên tâm đi!” cô lau mồ hôi trên trán, mỉm cười nhìn anh nói.
Lam Tố khẽ ôm cô vào lòng, nói với cả đoàn: “Phi hành qua ngọn núi trước mặt, chúng ta dừng chân nghỉ ngơi một chút!”
Mọi người gật đầu tán thành, đây là lần đầu tiên bọn họ cảm thấy áp lực căng thẳng đến vậy, đây mới chỉ là khởi đầu, ai biết trong rừng này còn ẩn chứa những loại nguy cơ nào nữa cơ chứ?
Đoàn người tiếp tục phi hành được một lúc thì bắt gặp một hồ nhỏ, cả đoàn người dừng lại nghỉ ngơi.
Nước trong hồ trong đến nỗi có thể nhìn thấy từng đàn có nhỏ bơi lội dưới đáy. Lam Tố thấy Khuynh Thành mặt đầy mồ hôi liền bước tới gần hồ, xé một mảnh vạt áo thấm nước, vắt khô rồi đưa cho Khuynh Thành.
“Khuynh Thành, em lau mồ hôi đi!”
Thấy Lam Tố chu đáo như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471734/quyen-2-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.